—————Pov Argonzy—————

Người đầu tiên chuyển động chính là hắn. Quá nhanh, nhưng với tốc độ đó, ta vẫn có thể đỡ được. *keng keng*

Ma-mạnh quá! Uy lực của cú chém vừa nãy, chắc chắn là có thể làm hỏng một bộ giáp bằng orichalcum chứ chẳng đùa. May mắn là ta cos được Gregory. Hắn, chắc chắn hắn là hắn, anh hùng của Assylum. Tôi nhảy ra xa, kéo dài cái khoảng cách giữa tôi và hắn.

"Ngươi là anh hùng của Assylum, phải chứ?" Tôi hỏi hắn khi đã đáp xuống.

"Đúng thế, rất là vinh hạnh khi được đấu với một đối thủ như ông." Và hắn trả lời. Vinh hạnh à, gì chứ, cái lão già này đáng ra phải nói câu đó mới đúng đấy.

"Câu đó là của ta mới đúng đấy, ANH HÙNG! [IRON BLAST]!" Và tôi lao tới đấm hắn. Trúng rồi!

"Còn hơi sớm đấy, lão già!"

"Cái?!"

Và hắn chém tôi. Thứ tôi đấm vào chỉ là cái thân ảnh mà hắn. *keng!!!!*

"Arrrggg!!!" Tôi văng xa, người rơi trúng vào một ngôi nhà ở trên trục đường chính của thủ đô. *rầm* may mắn quá, tôi kịp thời đỡ, chứ không cú đó đã cho tôi lên bảng rồi. Bụi vừa tan,  tôi thấy hắn lao đến để đâm tôi.

"Ê này này này...! Chờ đã chứ!"

"Chờ gì cơ, ông già?"

"Chờ ta đánh bại cậu."

---------------Pov Main----------------

[Overload], bí kỉ cuối cùng mà người sử dụng của Gregory có thể sử dụng. Nó cho phép ta giải phóng một lượng lớn mana nhiều hơn mức có trong cơ thể của chính bản thân. Nói cách khác, nó hút cả sinh lực của người sử dụng. Nếu sử dụng không khéo, cái chết là điều không thể tránh được.

"Vậy ra lão muốn tử chiến đến cùng à..."

Tôi bay đến chỗ lão đang đứng. Lão chém về phía tôi bốn nhát, lực chém mạnh đến nỗi làm cho một căn nhà phía đối diện của lão vỡ tan tành.

"[Counter Attack]"

Phản đòn. Đánh bật bất cứ đòn đánh nào hướng đến người sử dụng, và trả lại 200% sát thương đến kẻ ra đòn đánh đó. Đó là một trong số các phép thuật mà Barbatos đã tạo ra trong khi tự phong ấn mình lại.

"Checkmate" và mọi thứ im lặng hẳn đi. Tôi và Argonzy đứng yên tại chỗ của mình. Không một người nào nói tiếng nào. Cho đến khi...

"Aurrrrrrrgggggggg!!!!!" Lão già đó hét lên. Và rồi ngã xuống.

"Th-Thật tốt... quá. Cu-cuối cùng... *hộc* ta cũng đã được tự do. Anh hùng, cảm ơn cậu đã giải thoát *kuso kuso* ta khỏi... cái lời nguyền... mà tên khốn... kia *kuso, ho ra máu* tên vua khốn khiếp kia đã áp đặt lên ta." (Argonzy)

Tôi quỳ xuống, đỡ nữa thân lão dậy. Có một con dấu đen trên người lão hiện lên rồi tan biến như cát bụi.

"Lão không cần cảm ơn tôi, với lại, lão cũng là một đối thủ rất đáng gờm đấy."

"Thế à? Thật là một vi-vinh dự... khi nghe một... *thở dốc* anh hùng nói như thế. Vậy thì, ta sẽ đi trước đây. Cậu hãy cầm lấy thanh kiếm này. Nhưng sau khi xong hết tất cả mọi việc thì mới rút nó khỏi vỏ. H-hãy bảo trọng..." (Argonzy)

Và ông ta đã mỉm cười trong khoảng khắc mình lìa đời. Vậy là ông không còn gì để hối tiếc nữa phải chứ. Thế thì, hãy yên nhỉ.

-----------------Pov 3rd-----------------

*/thằng tác đâu, tới lượt mày rồi kìa!
    Tác: hể, không lấy mấy thằng main hay kirchies hoặc Athena kìa.
   Đừng có nhây, làm việc đêy!
    Tác: rồi rồi *ngáp* mà thôi, ta ngủ tiếp đây, có gì từ từ nói.
    Trời ạ, thức khuya cho cố để giờ ngủ nướng!!!
----------------Pov Main-----------------

Xác của Argonzy đã được mai táng một cách cẩn thận theo yêu cầu của John. Sau đó, một đoàn xe tải chở lương thực đã được thả xuống chỗ LZ. Theo thông báo từ phía Kirchies-Bernhardt thì ETA  (Estimated time of Arrival/thời gian đến nơi theo dự kiến) của họ là 4 ngày nữa họ mới đến nơi. Theo như dự tính thi chúng tôi chỉ tiến đến chiếm đống thủ đô của chúng là xong, nhưng thành phố lân cận của San Andes đã lập tức đầu hàng. Operation Fallen Heaven đã thành công ngoài sức tưởng tượng. Tất cả quý tộc ngoại trừ một số người tốt thì đã bỏ chạy sang đế quốc. Chúng tôi hiện đang phân bổ thức ăn có được từ các kho của bọn quý tộc, cũng như được không vận đến để phân phát cho người dân. Việc này là để lấy lòng tin của dân chúng nếu như bên Đế quốc không can thiệp, và làm như thế, tất cả các thành phố khác của Famine sẽ lần lượt rơi vào tay chúng tôi.

Ngoài ra thì vua Leonard đã đi đến đây bằng máy bay trực thăng. Ai dà. Tôi sẽ còn bận rộn lắm với cha vợ của tôi và Heinz đây. Phải xử lý cho xong đống giấy tờ với sổ sách này mới được.

Đến tối, tôi ôm Athena vào lòng mà ngủ. Phải nói thật là tôi thích cái cảm giác khi chui rúc vào lòng của cô ấy. Cái cảm giác đó thật là giống ngày mà tôi còn nhỏ. Mẹ tôi sẽ ôm tôi và xoa đầu tôi mỗi tối. Thật yên bình...

-----------------Pov Athena----------------
Bonus~
Ara ara. Anh ấy thật giống một đứa trẻ quá đi. Kawaii~desu.

"Em yêu anh nhất đấy, biết không hả." (Athena)

"Chị Athena đánh lẻ, không công bằng nhé." (Irisdina)
"Mồu, chị nhanh thật đấy. Mà anh ấy ngủ nhìn thật là dễ thương quá đi." (Hieldmar)
"U fu fu, sao các em không lên đây luôn đi, mà nhỏ nhẹ thôi nhé." (Athena)
*/mém bể ly🤬

Thế là Irisdina và Hieldmar cùng chui lên trên giường. Nhưng không hiểu tại sao, Kurumi và Artermis nói cũng muốn ngủ chung với chúng tôi

---------------Sáng hôm sau---------------

Chúng tôi (nhà vua, main, các cô vợ của main) đang ăn bữa sáng và nói chuyện với nhau. Cụ thể, ngày hôm nay thì tất cả mọi người sẽ cùng nhau giải quyết đống sổ sách này. Cô gắn lên, chỉ còn chừng vài nghìn công văn cũng như sổ sách cần kiểm tra với ký thôi mà! Sau đó là sẽ diện kiến những lãnh chúa đã đầu hàng của các thành phố kia.
*/đây là cách mà ta cho main ăn hành 😏

Quân đội Assylum thi được ra lệnh đi giúp đỡ người dân cũng như chữa bệnh và phân phát thuốc. Thêm nữa, một đường băng thẳng tấp đã được xây dựng tại bãi đáp hôm qua của chúng tôi với sự trợ giúp của binh lính Famine đầu hàng. Sư đoàn Công binh số 8 cùng lực lượng quân t đã được gấp rút đưa đến đây để sửa chữa các công trình thuỷ lợi, cũng như cái cổng và tường thành đã nát bấy dưới đợt công kích của chúng tôi. Sau chuyện này, có lẽ tôi sẽ phải bắt đầu xây dựng lực lượng không quân chiến lược.

Nhưng để làm được điều này trong một tháng chuẩn bị thì thật là một điều thần kỳ. Có lẽ là nhờ tất cả những binh lính của Assylum thực sự rất tốt, vì chỉ cần nói qua một-hai lần là họ nhớ, và thực hành qua hai-ba lần là họ đã thành thạo hết các thao tác cũng như cách vận hành máy móc. Thật là tốt quá đi.

Buổi chiều thì tôi sẽ cùng nhà vua cũng như Heinz đi dạo quanh thành phố để thị sát. Nhưng có lẽ lịch trình của chúng tôi đã sẽ bị gián đoạn rồi đây.

"Báo cáo!!! Quân đội chính quy của đế quốc đang ở đây. Họ có khoảng 200000 người và nhiều quân đoàn tinh nhuệ nhất của họ đi theo. Sứ giả của họ yêu cầu được gặp mặt chúng ta." (Anh lính)

"Thế à, cho vào đi." (Leonard)

"Và còn một chuyện nữa, thưa bệ hạ. Hơn 75000 quân của Famine cũng đang ở đây." (Anh lính)

"Cảm ơn khanh, bây giờ thì hãy lui đi. Người đâu, hãy chuẩn bị một phòng hợp và thức ăn cũng như nước uống."

"Thế là hắn đã quay sang cầu cứu bên Đế quốc à." (Heinz)

"Tôi nghĩ ta có thể sẽ phải bỏ San Andes cũng như 5 thành phố kia đấy." (Heinz)

"Có thể, nhưng cũng không nên lo lắng quá đâu."

-----------------Cảnh đã tự động chuyển----------------

4 tuần sau...

"Tôi là Anastasia Diana Eurasia, nhị công chúa của đế quốc, tôi đến đây theo mệnh lệnh của Elizaveta-neesama, và yêu cầu của ngài Geborener đây. Chúng tôi yêu cầu ngài và quân đội của ngài hãy rút về nước và trao trả lại San Andes cho Famine."

To be continue...
----------------------------------------------