Lục Trần nhân lúc Long Thần bị thương, tranh thủ tấn công Lý Hắc, hắn nhấc tay ngưng tụ chưởng ấn, toát lên sức mạnh to lớn đáng sợ, kèm theo uy năng cuồn cuộn chụp ngang ra ngoài.

Lý Hắc biến đổi sắc mặt, lập tức muốn lùi lại nhưng vẫn bị đánh trúng, lần nữa hộc máu bay ngược.

Lần này hắn bay khá xa, ít nhất cũng có khoảng cách bảy tám trăm mét, trên cơ bản bị thương nghiêm trọng, không còn thực lực chiến đấu tiếp nữa.

Sau khi Lục Trần đánh bay Lý Hắc, hắn hít thở sâu, vận chuyển khí huyết trấn áp sục sôi trong cơ thể.

Trong lúc hắn thả lỏng, khí tức vô cùng nguy hiểm truyền khắp người hắn.

Bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm màu tím, không biết thò từ đâu ra, ánh sáng màu tím trong suốt chiếu rọi khắp nơi.

Xung quanh lại có một Siêu Phàm đỉnh cấp trông thấy hai người Lý Hắc và Long Thần hợp lại cũng rơi vào thế yếu, không nhịn được ra tay rồi.

Một kiếm thể màu tím hoành không, khí tím dày đặc, tốc độ xuất hiện của nó thật sự quá nhanh, như một luồng khí tím mờ mịt phóng nhanh về phía Lục Trần, như muốn đâm xuyên thân thể của hắn, chỉ một giây đã gần kề hắn.


Cứ như giây phút tiếp theo thì sẽ xuyên qua thân thể của Lục Trần.

Trong khi mọi người hăng hái bởi tên ngông cuồng này sắp bị thương, sự việc tới đây đã gần như kết thúc.

Bỗng một thanh trường kiếm màu bạc giống như một vầng trăng sáng xuất hiện sau lưng Lục Trần.

Kiếm thể màu tím xen lẫn uy lực khiến người khác kinh ngạc và trường kiếm màu bạc xảy ra va chạm, truyền ra tiếng kêu vàng sắt đụng nhau, đốm lửa nhỏ bắn tung tóe, kiếm uy chấn động trời đất.

Lục Trần căn bản không bận tâm tới đòn tấn công sau lưng, tâm thần nối liền với Ngân Nguyệt, trực tiếp cản lại trường kiếm màu tím đột kích hắn.

Ngân Nguyệt là pháp bảo được hắn nuôi dưỡng từ nhỏ, có lai lịch khiến người khác kinh ngạc.

Lục Trần vươn người nhảy lên, giống như đại bàng cánh vàng hoành không vồ thẳng giết sang phía Long Thần, Long Thần biến đổi sắc mặt, thân thể của hắn hóa thành một tàn ảnh màu xanh, nhanh chóng tránh khỏi đòn tấn công của Lục Trần.

Tốc độ của Long Thần rất nhanh, để lại một loạt bóng mờ.

“Long Thoa bộ.

”Hiện trường có Vương giả kinh ngạc hét lên, híp mắt lại.

Long Thoa bộ là một thân pháp tốc độ của Thánh điện Thanh Long, thân hình như rồng, hàng loạt tàn ảnh, luyện thân pháp này tới đại thành, người bình thường căn bản khó mà bắt được quỹ tích chuyển động, chỉ có thể nhìn thấy một luồng khói xanh, hoặc một loạt tàn ảnh màu xanh.

Chợt tốc độ của Lục Trần cũng tăng vọt, hóa thành tàn ảnh, trong không khí có tiếng sấm sét lờ mờ.

Tuy tốc độ Long Thoa bộ rất nhanh, nhưng vẫn có phần yếu hơn Lôi Minh Thiên Quân của Lục Trần, chỉ hai giây thì Lục Trần đã theo kịp bước chân của Long Thần, vung quả đấm lên trực tiếp đánh sang đó, vô cùng dứt khoát nhanh nhẹn.

Trong lòng Long Thần hoảng hốt, hắn tinh thông Long Thoa bộ, tự khoác lác rằng không mấy ai có thể theo kịp hắn về mặt tốc độ, thanh niên này là tốc độ gì vậy, lại đuổi kịp hắn trong trạng thái thi triển Long Thoa bộ, không còn cách nào, Long Thần chỉ đành xuất quyền, đụng vào quyền ấn của Lục Trần.

Ầm!Sức phản ngược lớn mạnh truyền đến, khí huyết của Long Thần dâng trào.

Lục Trần một đòn chiếm lấy ưu thế, xuất quyền như bóng, liên tục oanh kích, từng quyền tới thịt, toàn bộ quả đấm kèm theo sức mạnh to lớn kinh khủng trút lên người của Long Thần.

Phụt!Long Thần trực tiếp phun máu tươi, rơi khắp mặt đất, sắc mặt trắng bệch, hơi thở yếu ớt, không thể chiến tiếp nữa.

Sắc mặt của đám người xung quanh đờ đẫn, ngay cả Long Thần cũng không cách nào đánh nổi đối phương sao.

Vì vừa rồi tốc độ của hai người quá nhanh, trông như hai hình bóng đang theo đuổi nhau, bọn họ không nhìn rõ cục diện, không biết ai chiếm lợi thế, ai rơi vào thế yếu, hiện nay hai người dừng lại, sắc mặt Long Thần trắng bệch, chứng tỏ Long Thần đã thua.

Vương giả trong tối ngoài sáng xung quanh, kể cả Thánh tử của Thánh điện Thanh Long đều bại trận, mọi người im lặng không cất tiếng.

“Long Thần thua rồi.

”“Long Thần lại bại trận ư.

”Xung quanh vẫn có người không dám tin nổi kết quả này.

Đây là thánh tử của Thánh điện Thanh Long mà, rốt cuộc tên ngông cuồng này là lai lịch gì, tại sao có thể liên tục đánh bại truyền nhân của thế lực ngự trị Hoàng triều như Lý Hắc và Long Thần.

Đệ tử của Thánh địa Dao Trì sớm đã tê liệt, tên ngông cuồng này mạnh quá.

Chỉ có ba Vương giả và Vương giả trong bóng tối nheo mắt lại, chăm chú nhìn Lục Trần ra tay để suy xét tỉ mỉ rốt cuộc võ học do hắn thi triển đến từ Thánh địa đỉnh cấp nào của Hoang vực, bởi chỉ có thế lực cấp Thánh mới đào tạo ra được yêu nghiệt biế n thái như thế.


Đáng tiếc mặc cho bọn họ trầm tư suy nghĩ như thế nào, chính là không có bất cứ manh mối nào.

“Thực lực của các hạ siêu mạnh, ta không phải đối thủ, đa tạ.

” Long Thần chắp tay nói với Lục Trần, sau đó thân hình hắn vụt qua, hạ xuống dưới chữa thương.

Phía không xa, tuy không ai kiểm soát hai thanh trường kiếm, nhưng lại như có người đang cầm lấy, không ngừng va chạm vào nhau, phát ra tiếng keng keng, khí thể màu tím đan xen với khí thể màu bạc, đây là hai kiếm tu dùng tâm thần khống chế pháp bảo được nuôi dưỡng tiến hành giao chiến, giằng co với nhau.

Mọi người ngơ ngác, tên ngông cuồng sắp nghịch thiên luôn rồi.

Chỉ một thanh trường kiếm, ngăn cản lại toàn bộ tấn công của một Siêu Phàm đỉnh cấp nào đó trong bóng tối.

“Ù!”Hư không run rẩy, một chưởng ấn màu tím hiện hóa, dài tới cả trăm mét, do linh lực ngưng tụ, uy năng khủng khiếp phủi sang phía Lục Trần.

.