Cô dở khóc dở cười, nhìn người đàn ông cách màn hình, anh mới tắm xong, giữa trán có vài sợi tóc chưa khô, có vài giọi nước chậm rãi trượt theo sườn mặt xuống, dọc theo xương hàm thanh tú chảy vào cổ áo.
Tưởng tượng đến phong cảnh phía dưới áo, Thẩm Mộ Xuy có cảm giác miệng đắng lưỡi khô.
Cô đỏ mặt, dời mắt ho khan một tiếng: “Lý do này…… Anh nói ai mà tin chứ.”
Du Tùy mỉm cười, nhướng mày: “Đây là sự thật, họ không tin cũng phải tin.”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
Cô khinh thường nhìn Du Tùy, tuy nhiên không thể cãi lại anh.
Trầm mặc một lát, Thẩm Mộ Xuy liếm môi dưới hỏi: “Anh mệt không?”
Du Tùy lắc đầu: “Không mệt.”
Anh cúi đầu nhìn cô gái nhỏ: “Bạn của em không ở đây cùng với em sao?”
“À ừm, cô ấy về nhà rồi.”
Vốn dĩ Lục Tâm Nghi còn tính ở bên ngoài chơi mấy ngày, kết quả hai người hôm nay đi ra ngoài đúng lúc đụng phải người quen, cô ấy bị bắt phải trở về nhà sớm.
Bỗng dưng Du Tùy đột nhiên nhéo nhéo giữa mày nói to: “Niên Niên?”
“Cái gì?”
Thẩm Mộ Xuy theo bản năng trả lời, một lát sau cô mới hồi phục tinh thần lại kinh ngạc nhìn người đàn ông bên kia màn hình đang nở nụ cười mờ ám.
“Anh ——” mặt Thẩm Mộ Xuy đỏ lên, trừng mắt nhìn anh: “Sao anh đánh bất ngờ vậy.”
Trong mắt Du Tùy đầy ý cười, khóe môi cong lên: “Sao lại ngốc như vậy.”
“Ai ngốc chứ.”
Cô bĩu môi, đôi mắt lóe ánh sáng: “Sao anh biết được?”
Du Tùy suy nghĩ: “Tối hôm qua anh đã biết rồi.”
Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, kinh ngạc nhìn anh: “Ý của anh là…… Trước đó anh đã nghi ngờ rồi sao?”
Du Tùy gật đầu: “Không xem như là nghi ngờ, tuy rằng em đã thay đổi giọng hát, nhưng đối với anh thì đã quen vói giọng hát của em rồi, có thể nghe ra được một chút.”
Nhưng mà Thẩm Mộ Xuy không thường xuyên ca hát, cho nên mới không có ai phát hiện.
Nhưng chỉ cần là người có tâm muốn tìm hiểu chắc chắn sẽ phát hiện ra, sẽ nhận ra giọng Thẩm Mộ Xuy và ca sĩ Niên Niên có chút giống nhau.
Thẩm Mộ Xuy nhụt chí “Ò” một tiếng, không vui nói: “Em còn tưởng rằng em che dấu rất tốt chứ.”
Du Tùy cười, “Là ngụy trang không tồi.”
“Nhưng vẫn bị anh nghe ra.”
Du Tùy nhướng mày, buồn cười nói: “Anh có không giống họ.”
“Không giống chỗ nào chứ?” Thẩm Mộ Xuy chớp mắt, tò mò nhìn anh.
Du Tùy biết được cô muốn nghe cái gì, ở trước mặt bạn gái anh cũng không ngại, nói thẳng: “Anh thích em, sẽ chú ý em nhiều hơn người khác, đương nhiên cũng sẽ chú ý đến những chi tiết nhỏ nhất của em.”
Anh dừng một chút, mỉm cười nhìn cô gái nhỏ: “Đã hiểu chưa hử?”

Thẩm Mộ Xuy vô cùng hài lòng, khóe môi cong cong: “Ừm, hiểu rồi.”
Du Tùy nhìn cô gái nhỏ vui vẻ, chậm giọng nói: “Em đã sắp xếp công việc ổn thỏa hết chưa?”
Anh bổ sung nói: “Nếu em muốn đến, anh sẽ xắp xếp.”
Thẩm Mộ Xuy suy nghĩ, nhưng mà cô chưa hỏi Lý Lộ, cô trả lời nói: “Em phải hỏi chị Lộ đã, xong rồi cho anh câu trả lời.”
“Được.”
Mấy ngày sau đó, Thẩm Mộ Xuy ngoài ý muốn có chút việc không tính là quan trọng.
Cô sắp tới tuy rằng không có đi luân diễn, nhưng công việc lại chồng chất không ít.
Lý Lộ nhìn người đối diện, thấp giọng nói: “Có vài tiết mục tung cành ôliu cho chị, nhờ chị hỏi em có muốn tham gia không.”
Thẩm Mộ Xuy nhướng mày: “Tiết mục gì vậy ạ?”
Lý Lộ mở văn kiện ra: “Rất nhiều, xem em thích cái nào.”
Chị dừng một chút, chỉ vào một phần trong đó nói: “Cái này rất thú vị, không biết em có hứng thú không.”
Thẩm Mộ Xuy cúi đầu nhìn “Chương trình tạp kỹ yêu đương?”
Lý Lộ gật đầu: “Đúng vậy.”
Thẩm Mộ Xuy không còn gì để nói, trở tay chỉ chỉ chính mình: “Em cùng Du Tùy yêu đương mọi người đều biết sao?”
“Này thì không có.”
Lý Lộ cười giải thích: “Loại chương trình tạp kỹ yêu đương này đều là giả, chỉ là để cho fans xem, hợp tác với một nghệ sĩ khác, diễn một ít cảnh lãng mạn để làm tăng thêm hiệu quả thôi.”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
Cô lật xem những tư liệu khác, nhàn nhạt nói: “Em không muốn tham gia chương trình yêu đương giả đâu, muốn tham gia cũng phải là yêu đương thật.”
Lý Lộ: “……”
“Chờ em cùng Du Tùy công khai đi rồi nói.”
Thẩm Mộ Xuy bật cười: “Em chỉ đùa một chút thôi, tạm thời em không có hứng thú tham gia loại chương trình này.”
Cô chớp chớp mắt, nhu nhược đáng thương mà nhìn về phía Lý Lộ: “Chị Lộ ……”
“Nói đi.” Lý Lộ chịu không nổi nhất là cô như vậy.
Thẩm Mộ Xuy nhếch miệng, ôm lấy tay chị làm nũng: “Chị nói xem nếu em đến đoàn phim thăm Du Tùy, nên lấy lý do gì mới thích hợp nhất?”
Cô đã sớm muốn đi thăm anh rồi, mới vừa yêu đương đã phải tách ra, thật sự quá đau lòng mà! Nhưng Thẩm Mộ Xuy lại không thể biểu hiện quá rõ ràng, đây dù sao cũng là công việc của Du Tùy.
Là anh thích công việc này, hơn nữa Thẩm Mộ Xuy cũng thích xem anh đóng phim, duy nhất không thích chính là phải tách ra.
Hơn nữa phải mất bốn tháng mới làm xong bộ phim này, lâu lắm.
Nghe vậy, ánh mắt Lý Lộ sáng lên nói: “Em không nói thì chị quên mất.” Chị thấp giọng hỏi: “Trước kia em nói muốn đóng phim giờ còn tính không?”
“Hả?”
Lý Lộ nói: “Bộ phim Du Tùy đang đóng còn thiếu một nhân vật, thật ra chị cảm thấy vai diễn đó rất thích hợp với em, nhưng em vẫn không nói có muốn đi hay không nên chị cũng không hỏi em.”
Thẩm Mộ Xuy: “???”

Hiện tại Du Tùy là diễn viên chính của một bộ phim cổ trang huyền nghi, trong phim không có quá nhiều cảnh tâm lý tình cảm.
Hắn vốn là một võ tướng thân phận bí ẩn tay nắm quyền lực cao, vì nhiều lý do khác nhau, hắn đã điều tra ra hàng loạt sự cố trong hoàng cung và từ đó bước vào giang hồ.
Trải qua hàng loạt nỗ lực, tìm ra sự thật về những bí mật che dấu nhiều năm trong triều đình, do đó cũng lật lại những vụ án oan.
Phim của đạo diễn Tần từ trước đến nay đều rất nổi, không đơn giản là nói về triều đình cùng giang hồ, mà còn có rất nhiều vấn đề khác nữa.
Mà nhân vật Lý Lộ nói tới …… Là nhân vật duy nhất có ràng buộc tình cảm với Du Tùy.
Đó là nhân vật công chúa thông thạo các loại đàn, cờ, thư pháp, hội họa, hơn nữa nàng còn biết võ công, hai người cùng nhau bái sư dưới một môn phái, là quan hệ sư huynh sư muội.
Về phần tại sao đạo diễm Tần vẫn chưa tìm được diễn viên thích hợp, là do đạo diễn Tần yêu cầu rất cao.
Ông muốn tìm một nữ diễn viên có khí chất độc đáo, vừa biết cầm kỳ thư họa, võ thuật cũng không được tệ.
Nhưng vai phụ như vậy cũng không tính là rất quan trọng, yêu cầu cao như vậy các nữ diễn viên đều không thể đảm nhận được, mặc dù là bản thân nguyện ý, fans cũng không đồng ý.
Cho nên nhân vật đó liền gác lại, sau khi bấm máy nỗ lực tìm xem, thật sự không được cũng chỉ có thể hạ thấp yêu cầu xuống.
Sau khi nghe xong, Thẩm Mộ Xuy không chút do dự nói: “Em đi!”
Lý Lộ cạn lời, muốn nói thôi lại nhìn cô: “Nhưng cái này…… cần phải thử vai.”
Thẩm Mộ Xuy gật gật đầu, nghiêm túc nói: “Như vậy mới chính quy, thử vai có gì khó, em có thể làm được.”
Cô cảm thấy…… Kĩ thuật diễn của mình hẳn là không đến mức quá kém đi.

Thật sự không được nữa thì —— để bạn trai dạy cô diễn đi.
Lý Lộ gật đầu, “Em là bởi vì Du Tùy mới muốn tham gia hay là thật sự thích?”
Thẩm Mộ Xuy suy nghĩ, cười nói: “Hai cái đều có.” Cô ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói: “Em muốn đi trải nghiệm thử.”
Thứ mà anh thích làm nên cô cũng muốn tự mình trải nghiêm thử xem, rốt cuộc nó có ma lực gì.
Sau khi sắp xếp mọi thứ xong, mấy ngày sau, Thẩm Mộ Xuy xuất phát đến đoàn làm phim.
*
Sau khi kết thúc một cảnh quay, Du Tùy bước đến bên cạnh đạo diễn Tần xem lại cảnh quay vừa rồi.
Anh luôn có yêu cầu cao trong các cảnh quay của mình, ngay cả khi đạo diễn cho cho qua, chỉ cần Du Tùy cảm thấy một chút nào đó chưa ổn, anh vẫn sẽ yêu cầu quay lại.
Sau khi xem xong, đạo diễn Tần nhìn anh: "Buổi chiều cậu chỉ có một cảnh thôi đúng không?"
Du Tùy gật đầu: "Sao vậy?"
Đạo diễn Tần cười bí hiểm: "Đã có người đến thử vai Không Linh công chúa.

Chiều nay cậu đi chung với tôi nhé?"
Du Tùy ngừng một chút, tay cầm điện thoại nhắn tin cho Thẩm Mộ Xuy, không chút để ý mà: “Ừm.” một tiếng
Du Tùy: 【 Đang làm gì đó? Em ăn cơm chưa? 】

Thẩm Mộ Xuy mới vừa xuống đường cao tốc, nhìn thấy tin nhắn anh gửi khóe môi liền cong cong: 【 Còn chưa ăn, anh thì sao? 】
Du Tùy: 【 Không có.


Anh nhìn thời gian: 【 trưa mai anh chỉ có một cảnh, có thể trở về.


Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, thật không ngờ.
Phải biết rằng…… Trước kia cô từng xem qua rất nhiều phỏng vấn Du Tùy cùng fans đánh giá.

Du Tùy là một diễn viên rất rất nghiêm túc trong công việc diễn xuất của mình, chưa bao giờ dùng diễn viên đóng thế, cũng hiếm khi rời khỏi đoàn lúc đoàn phim đang quay.
Mặc dù là có một ngày thậm chí hai ngày nghỉ, chỉ cần không có công việc gì quan trọng anh đều sẽ ở lại phim trường học tập.
Mà hiện tại…… Chỉ được nghỉ nửa ngày, anh lại nói muốn lái xe mấy tiếng để trở về.
Cô cắn cắn môi, đè lại trái tim đang đập nhanh của mình, bình tĩnh trả lời Du Tùy: 【 Thật sự muốn về à? 】
Du Tùy: 【…… Không muốn anh về hả? 】
Thẩm Mộ Xuy bật cười, cố ý nói: 【 Tùy anh thôi.


Một lúc sau, Thẩm Mộ Xuy cũng không để ý tới Du Tùy nữa, chuyên tâm lái xe, chỉ còn không đến một giờ là có thể đến địa điểm quay phim rồi.
Nhìn tin nhắn cô gái nhỏ gửi, Du Tùy nhẹ giọng cười, có chút không hiểu được suy nghĩ trong đầu cô.
Rõ ràng tối hôm qua gọi điện thoại, còn cùng anh nhão nhão dính dính làm nũng, nói nhớ anh, kết quả là vừa mới qua nửa ngày lại nói tùy anh.
Du Tùy thở dài một hơi, tự hỏi không thể giải thích —— hay là ba tuổi cách một thế hệ?
Sau mười hai giờ ánh mặt trời chói chang.
Du Tùy cuối cùng cũng quay xong cảnh cuối hôm nay, đạo diễn Tần nhìn anh: “Đi thôi.”
Du Tùy nhướng mày, có chút kinh ngạc sao lại gấp gáp như vậy.

Nhưng anh cũng không hỏi nhiều.
“Thử vai ở đâu?”
Đạo diễn Tần tùy tay chỉ: “Bên kia có phòng nghỉ, người đợi ở bên trong.” Ông ho nhẹ, lúc đi tới cửa đột nhiên dừng chân lại: “Đúng rồi, tôi đi toilet một lát, cậu vào trước đi.”
Du Tùy: “……”
Anh không nghĩ nhiều, sau khi gõ cửa liền đẩy cửa đi vào.
Phòng nghỉ không lớn không nhỏ, bày hai cái bàn cùng mấy chiếc ghế dựa, một bóng dáng mảnh khảnh đang đưa lưng về phía anh.
Du Tùy lơ đãng liếc nhìn, đột nhiên không thể dời mắt đi được.
Bóng lưng này——
Cả đời anh cũng không thể quên được.
Tay đang vặn chốt cửa dừng một chút, ánh mắt trầm vài phần, đem cửa đóng lại, lúc này mới không nhanh không chậm đi tới chỗ người đang ngồi.

Lúc này Thẩm Mộ Xuy đang cúi đầu nhắn tin với Cố Thư, cô có chút căng thẳng, đang muốn muốn tìm Cố Thư phân tán sự chú ý.
Mới vừa gửi một tin nhắn qua, Cố Thư liền gửi lại giọng nói: “Cậu khẩn trương cái gì, cậu là công chứa nhỏ thông minh, khi còn nhỏ học khúc nhạc đều vừa học đã biết, bất quá là đóng phim mà thôi, học tập hai lần cũng sẽ biết, lại còn có Tùy Thần, Tùy Thần làm người mẫu mực nhất định sẽ tận tâm dạy cậu, hì hì ~”
Thẩm Mộ Xuy xoa xoa lỗ tai đang nóng lên.
Làm người mẫu mực gì đó…… Cũng quá làm người ta thẹn thùng.
Du Tùy nhìn lỗ tai cô gái nhỏ phiếm hồng, đột nhiên mở miệng gọi: “Ngủ Ngủ.”
Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, kinh ngạc quay đầu nhìn anh, cô luống cuống tay chân muốn tắt điện thoại, nhưng Cố Thư ngay sau đó còn gửi thêm một tin nhắn giọng nói, cô không cẩn thận click mở, giọng nói Cố Thư quanh quẩn trong phòng nghỉ: “Còn nữa, cậu là bạn gái Tùy Thần, anh ta không dạy thì ai dạy nữa, tớ vừa mới tra Baidu, phát hiện nhân vật tiểu sư muội này còn có cảnh hôn diễn với sư huynh nữa, cái này có thể nhờ Tùy Thần dạy, anh ta tuyệt đối dạy miễn phí cho cậu.

Đương nhiên đừng nói là hôn diễn, cho dù là cảnh giường chiếu thì tớ chắc chắn Tùy Thần cũng không ngại đâu! ”
“...”
Hai người im lặng nhìn nhau, Thẩm Mộ Xuy thẹn thùng xấu hổ, cô muốn tìm một cái lỗ chui vào.
Quá quá quá xấu hổ....
Du Tùy nhìn chằm chằm cô, nhìn thấy vành tai đỏ ửng của cô, yết hầu lăn lộn, ghé sát vào cô nói: "Cố Thư nói đúng."
“Hả?” Thẩm Mộ Xuy kinh ngạc trừng to mắt, “Cái gì?
Du Tùy duỗi tay ra, vén tóc cô ra sau tai, ánh mắt thâm thúy nói: "Anh không ngại đâu."
Thẩm Mộ Xuy: “……”
Đối diện ánh mắt nóng hổi của Du Tùy, cô thật muốn quay lại vài phút trước……thu hồi tin nhắn cầu an ủi về quá đi!!
Cố Thư quả thực là……đẩy bạn bè xuống hố mà!!
A a a a a a!!
Du Tùy nhìn cô ánh mắt né tránh, trong mắt chứa ý cười, giọng khàn khàn nói: “Nhưng mà anh không dạy miễn phí.”
“Hả?” Lực chú ý của Thẩm Mộ Xuy bị dời đi.
Cô không quá vừa lòng nhìn Du Tùy, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Em là bạn gái của anh…… Vì sao không được miễn phí?”
Du Tùy nhướng mày, ra vẻ trầm tư nói: “Dù sao cũng là Tùy Thần dạy, cần phải thu học phí chứ.”
Nghe vậy, Thẩm Mộ Xuy “Ồ” một tiếng, bĩu môi nói: “Vậy anh nói đi, muốn thu học phí bao nhiêu?”
Ánh mắt Du Tùy tối sầm, nhìn cô trang điểm tinh xảo, đôi môi ẩm ướt ửng hồng, anh đưa tay ra, xoa xoa vành tai nóng rực của cô, cúi đầu hôn xuống.
Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ tới Du Tùy sẽ ở đây hôn cô.
“Ưm——”
Cơ thể cô cứng đờ, ngửa đầu thừa nhận cùng anh thân mật.
Người đàn ông hôn vừa nhanh vừa mạnh, hoàn toàn không cho phép cô phản kháng.
Hai người hô hấp đan xen, trong phòng nghỉ chỉ có thể nghe thấy tiếng hôn ái muội của hai người.
Lời Thẩm Mộ Xuy muốn nói đều bị người đàn ông nuốt đi vào.
Một lúc sau, Thẩm Mộ Xuy mới tìm về lý trí, đẩy bả vai Du Tùy nhỏ giọng nhắc nhở: “Du Tùy…… Có người……”
Bên ngoài có tiếng bước chân vang lên, âm thanh không nhẹ không nặng làm cô không tự chủ được khẩn trương.
Rất khẩn trương, lại có chút hưng phấn nói không nên lời.
Vừa mới nói xong, người đàn ông đã bất mãn cắn xuống khóe môi cô, giọng khàn khàn nói: “Tập trung nào.”.