Chương 1133

“Xin lỗi”.

Tuy nhiên, Âu Dã Thanh Vũ lại không cần suy nghĩ, nói: “Quy tắc là do anh đặt ra, tôi không thể đáp ứng yêu cầu của anh”.

“Haha, em Thanh Vũ nói đùa rồi. Quy tắc là do tôi đặt ra, nếu tôi muốn thay đổi cũng không có ai nói gì. Chỉ cần em gật đầu thì có thể tùy ý lên cầu băng”.

“Ngoài ra…”

Diệp Ca quét mắt về phía Kỳ Hàn, Lữ Đông Dã, Đàm Thu, Hà Đồn và những người còn lại, nói: “Không chỉ mình em Thanh Vũ, chỉ cần các người bỏ tối theo sáng, đi theo tôi, làm thuộc hạ nô bộc của tôi thì các người cũng có thể cùng tôi đi qua sông Tây Lưu”.

“Ai cần cùng mày đi qua sông Tây Lưu, mày tưởng mày là ai?”, tính tình của Lữ Đông Dã rất nóng nảy, hành xử bất chấp hậu quả, lớn tiếng mắng: “Người khác nghĩ gì tao không biết, nhưng Lữ Đông Dã tao thà làm đệ tử tạp vụ còn hơn đi theo mày”.

Diệp Ca là cái thá gì? So với cậu Trần, hắn hoàn toàn là một thứ rác rưởi, là kiến, là châu chấu.

Như vậy cũng xứng để Lữ Đông Dã hắn ta đi theo?

“Ngoài cậu Trần ra, không ai xứng đáng để tao đi theo cả”, Kỳ Hàn liếc nhìn Diệp Ca, giọng điệu lạnh nhạt.

Sau đó liền quay người đi về phía thuyền gỗ phía trước sông Tây Lưu, không thèm quay đầu nhìn lại: “Đi thôi, đừng lãng phí thời gian, chúng ta đi bằng thuyền”.

Hà Đồn, Đàm Thu, Giang Hồ Hải cũng không nói gì, bỏ đi cùng Kỳ Hàn.

Lữ Đông Dã cũng rời đi.

Còn Âu Dã Thanh Vũ vẫn nán lại, hai mắt trong veo như hai thanh kiếm sắc bén, nhìn chằm chằm Diệp Ca: “Không phải anh muốn so với Trần Bát Hoang sao? Tôi nói cho anh biết, Diệp Ca anh sẽ không bao giờ có thể so sánh với anh ấy. Sự kiêu ngạo, tự phụ và sức mạnh của anh đối mặt với anh ấy chỉ là thứ vô dụng mà thôi!”

Âu Dã Thanh Vũ nói xong thì cũng nhanh chóng rời đi, đuổi theo hướng Kỳ Hàn và những người khác!

“Chết tiệt!”

Khuôn mặt của Diệp Ca u ám đến nỗi không thể u ám hơn, Trần Bát Hoang, Trần Bát Hoang, lại là tên Trần Bát Hoang chết tiệt kia!

Sát khí của hắn nổi lên đùng đùng, tức giận đến cực điểm, nhịn không được xông về phía nhóm người Kỳ Hàn, u ám nói: “Tao đồng ý để bọn mày đi rồi sao? Con mẹ nó đứng lại hết cho tao!”

Tiếng gào thét cực kỳ u ám, vang lên đột ngột khiến người ta căng thẳng.

Kỳ Hàn, Lữ Đông Dã, Giang Hồ Hải và những người khác bao gồm Âu Dã Thanh Vũ đều đồng thời dừng lại, linh lực của bọn họ tăng vọt, nâng cao tinh thần chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến.

Bọn họ đã đủ khiêm tốn, đủ nhẫn nhịn rồi, nhưng nếu Diệp Ca thực sự muốn gây hấn, bọn họ chỉ có thể chiến đấu!

Ánh mắt Diệp Ca tối sầm, nhìn chằm chằm nhóm người Lữ Đông Dã, hắn thực sự sắp ra tay rồi!

Những con kiến này, nếu không giết chết một hai con thì bọn chúng căn bản không biết tốt xấu gì!

“Răng rắc!”

Đột nhiên, đúng lúc hắn sắp động thủ thì một tiếng động nhẹ truyền đến, phía trước sông Tây Lưu, một vết nứt nhỏ xuất hiện trên cây cầu băng!

Hơn nữa, các vết nứt ngày càng lan rộng ra tứ phía, có thể tan ra bất cứ lúc nào!