Chương 2:

"Là vì em yêu anh

Nên nguyện sẽ trao trọn cả trái tim này

Hỡi người em yêu..."

- Vâng, xin cảm ơn cô Kang Min-kyung đã hát tặng chương trình chúng tôi một ca khúc vô cùng xúc động. Và không để mất thêm thời gian của quý vị, ngay bây giờ tôi cùng cô Kang đây sẽ giới thiệu ba vị ban giám khảo của chương trình...

Min-kyung lúc trước khi ra sân khấu đã được chuẩn bị cho một tờ giấy về đội ngũ ban giám khảo. Tươi tắn lật ra cẩn thận, hai MC bắt đầu thay nhau giới thiệu đội ngũ giám khảo.

- Đầu tiên là nam ca sĩ nổi tiếng Hong Jin-sung.

Tiếng vỗ tay râm ran ngay sau khi nam MC kia kết thúc lời giới thiệu.

- Tiếp theo là nữ ca sĩ tài năng Sam A-ra.

Lại một loạt tiếng vỗ tay, kèm theo là tiếng huýt sáo vô cùng vui sướng.

- Và cuối cùng là...

Cả khán đài im lặng, mọi người đang nín thở để chờ đợi vị giám khảo cuối cùng xuất hiện. Ai cũng háo hức, đài H.A vốn luôn mang bất ngờ cho khán giả, không biết hôm nay có gì mới mẻ không.

- A, đọc cái tên này mà tôi chỉ muốn bỏ bục MC mà chạy đến chỗ người đó mà thôi. Xin mời vị giám khảo thứ ba, thần đồng âm nhạc đã lớn, Lee Ji-soo.

Một loạt tiếng "Ồ" cất lên, ngay sau đó là tiếng vỗ tay như muốn lật tung đài H.A khi bóng dáng Ji-soo xuất hiện.

Ba vị giám khảo đứng lên "ra mắt" khán giả, tiếng xì xào vẫn không ngớt. Một loạt các tiếng tanh tách của điện thoại cất lên, hiển nhiên hình ảnh chỉ có mỗi Ji-soo trong đó là rõ nét.

Lần lượt từng người giới thiệu về mình, và nói sẽ cố gắng thế nào cho đến cuối chương trình. Đến khi Ji-soo cầm mic đưa lên, lại là tràng pháo tay như muốn xé toạc đài, bảo vệ phải liên tục chỉnh đốn lại an ninh. Nhiều kẻ thậm chí còn muốn "vượt rào" chạy lên sân khấu.

- Xin chào, tôi là Lee Ji-soo. Rất vui vì được mời làm giám khảo cho chương trình "Cứ hát lên". Tôi sẽ cố gắng hết sức. Hãy dõi theo chúng tôi nhé!

Ji-soo đưa tay ra dấu mang ý "cố lên", cả khán đài nháo nhào, cứ như là họ nhìn thấy một sinh vật lạ vậy, mà cái sinh vật này khiến họ phát cuồng hơn bao giờ hết.

- Unnie tham gia chương trình trực tiếp thật rồi!

- Ji-soo, nhìn em đi, nhìn em đi!!! Chị làm ơn nhìn về phía em đi!

Có người gào lên, thậm chí còn khóc vi xúc động. Min-kyung quan sát khán giả từ phía xa, không khỏi bất ngờ, nàng không thể nghĩ, khán giả có thể phát điên vì một người đến như thế, kể cả có là Idol thì cũng là lần đầu tiên nàng thấy cảnh tượng kinh hoàng đến mức này. Nàng đang tự hỏi, đấy còn là không báo trước, nếu báo trước không biết sẽ còn loạn đến mức nào. Mà nàng cũng đang tò mò vô cùng, người này, cuối cùng có thứ gì mà khiến người ta điên đảo đến như vậy? Công nhận, tài giỏi, không bàn cãi nhưng nhan sắc quá tầm thường, ăn mặc thì giản dị đến tột cùng, thậm chí còn chẳng có chút gì gọi là nữ tính. Vậy có gì mà thích đây?

Min-kyung sau khi giới thiệu thí sinh đầu tiên, ánh mắt lập tức hướng đến Ji-soo. Nàng đang muốn xem động thái của người này sẽ như thế nào sau khi nghe thí sinh đầu tiên hát.

Ji-soo lạnh tanh, đem cái nhìn ảm đạm hướng lên sân khấu. Khác với các giám khảo khác, trên bàn của cô có một quyển sổ cỡ vừa và một cây bút, còn hai vị gám khảo kia chẳng có gì ngoài một cái nút lớn. Bởi lẽ muốn chọn một ai đó, chỉ cấn nhấn cái nút đó kèm theo mấy lời đánh giá mà thôi. Chưa hết, bên cạnh quyển sổ của Ji-soo còn có máy ảnh, mà hình như là máy ảnh in hình trực tiếp thì phải.

Min-kyung nheo mắt nhìn, nàng nhếch môi cười nhạo.

"Giám khảo thôi mà, có cần bày vẽ đến vậy không? Lấy hình tượng gì đây?"

Tách

Thí sinh đầu tiên xuất hiện, tiếng tách từ máy ảnh mà Ji-soo mang theo đã "đi vào hoạt động". Quả đúng là máy in ảnh trược tiếp, một cái ảnh kích cỡ vừa phải, rõ nét đã "ra đời".

Ji-soo ghi chú gì đó sau tấm ảnh rồi ngẩng lên chăm chú theo dõi thí sinh đầu tiên thể hiện.

- Vâng xin cảm ơn phần trình bày thí sinh mang số 0189. Xin mời lời đánh giá của ban giám khảo.

Nam MC vui vẻ chuyển hướng sang phía giám khảo. Lúc này Ji-soo mới đóng bút. Ban nãy cô ngẩng lên nhìn thí sinh được khoảng mười giây thì lập tức cắm cúi ghi chép gì đó vào sổ, từ đó cũng không hề ngẩng lên thêm giây nào nữa.

- Vâng, giờ đến lời đánh giá của nhạc sĩ Lee Ji-soo!

Min-kyung mỉm cười hướng về phía Ji-soo, bản thân nàng cũng tò mò, không biết người này sẽ nói gì. Min-kyung chỉ mới dứt lời, khán đài lại rào rào tiếng vỗ tay.

- Giọng em quá yếu. Nếu không cao lên được sao không chỉnh lại toàn bộ tông bản nhạc?

Ji-soo lạnh tanh nhìn thí sinh, cậu nam thí sinh này giật mình, tay run run đưa mic lên trả lời.

- Dạ... em...hơi run nên...

- Vấn đề không phải em run hay không, mà là giọng em yếu. Vốn từ đầu đã không hợp hát bài này rồi. Đáng lý em nên chọn một bài hát phù hợp với chất giọng của mình.

- Dạ... em... em...

Cậu thanh niên kia nhìn như muốn khóc, Min-kyung chỉ biết ngỡ ngàng trước cái lời đánh giá lạnh lùng cùng với vẻ mặt thản nhiên của Ji-soo.

- Nhưng mà....!

Ji-soo rời khỏi ghế giám khảo, trên tay cầm thứ gì đó rồi bước lên sân khấu.

- Cảm ơn em vì đã tặng tôi bài hát này. Lâu rồi tôi cũng không có nghe lại nó. Hãy giữ lấy cái này. Mùa sau trở lại, hát lại chính ca khúc này bằng hợp âm tôi đề xuất nhé!

Ji-soo vỗ vỗ vai cậu thanh niên kia rồi nhẹ nhàng bước xuống sân khấu, trở lại ghế giám khảo, lại chăm chú làm gì đó với quyển sổ.

- A, hình như nhạc sĩ Ji-soo còn đưa gì cho bạn nữa thì phải. Bạn có thể lật ra cho chúng tôi cùng xem được không?

Nam MC tinh ý nhìn vào tay cậu thanh niên rồi hô ầm lên. Ji-soo giật mình lập tức ngẩng lên.

- D...dạ!

Cậu thanh niên kia lúng túng, mở tay ra.

- Các bạn, là một tấm ảnh.

Nam MC kia lại hô lớn, Ji-soo nhất thời mặt đỏ bừng lên. Cô đã kẹp kĩ vào trong tờ giấy đến vậy rồi, không nghĩ còn có thể bị phát giác.

Tấm ảnh được nam MC kia đưa lên trước công chúng, là cậu thanh niên đó cùng khoảnh khắc cậu ta đang đứng trên sân khấu và bắt đầu cất tiếng hát đầu tiên.

Mặt sau của tấm ánh có ghi dòng chữ ngay ngắn "Đừng bỏ cuộc" cũng bị "phanh phui" trước "toàn dân thiên hạ".

Nam thanh niên kia xúc động vô cùng, cúi gập người cảm ơn Ji-soo rối rít, nước mắt tùm lum đầy mặt. Ji-soo ho liên tục rồi phất phất tay ý nói "hãy dừng lại". Lại là một tràng pháo tay nữa vang lên giòn tan hướng đến Ji-soo. Ji-soo mặt đỏ bừng không buồn nói thêm bất cứ lời nào nữa.

"Cái người này..."

Min-kyung khẽ nhíu mày, nàng đang ngạc nhiên đến tột cùng. Nếu là các Idol khác nhìn lướt qua sẽ nghĩ đây trò là câu Fan rẻ tiền, nhưng phải chăm chú nhìn biểu hiện của Ji-soo từ đầu đến cuối như Min-kyung mới có thể kinh ngạc mà khẳng định rằng, người này mỗi hành động đều là tự nhiên, không hề có tạp niệm nào khác.

Cuối cùng tập đầu tiên cũng kết thúc. Như thí sinh đầu tiên, mười chín thí sinh còn lại, mỗi người cũng nhận được "món quà" tương tự từ tay Ji-soo, một món quà vô cùng tình cảm và ý nghĩa.

- Mừng buổi phát đầu tiên thành công, công ty H.A chúng tôi xin mời năm vị đi dùng bữa trưa cùng có được không ạ?

Hiển nhiên Min-kyung đồng ý, còn Ji-soo thì mang vẻ hơi đắn đo, suy tư một chút rồi nói với người đại diện công ty H.A.

- Em có chút...

- À Ji-soo, quản lý của em đã nhận lời rồi. Anh sợ em vướng lịch nên đã hẹn trước với chị Gang.

Đại diện công ty bên kia nhanh nhảu. Ji-soo hơi nhíu mày rồi cũng ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

- Cạn ly, chúc mừng buổi ghi hình đầu tiên!

Giám đốc công ty H.A chính thức ra mắt mời dùng bữa. Ji-soo nhìn cốc bia kia không chút cảm xúc, người phục vụ quán bước đến thì lập tức vẫy tay gọi lại.

- Nước lọc! Cảm ơn.

Ji-soo chỉ chỉ, người kia hiểu ý liền ra dấu tay OK.

- À anh quên mất em không dùng được bia rượu, là bên anh sai xót, xin lỗi em!

Ji-soo lắc nhẹ đầu, mặt vẫn bình thản vô cùng.

- Là do em không uống được thôi! Chuyện cũng không có gì! Không cần xin lỗi!

"Không uống được sao?"

- À, Ji-soo, chị Gang sau khi kết hôn có vẻ béo hơn trước thì phải.

Giám đốc công ty H.A hỏi han cứ như là thân thiết với Ji-soo lắm. Ji-soo khẽ nhăn mày, liếc mắt nhìn gã giám đốc kia.

- Em cũng không để ý! Hôm nay mới gặp lại thôi!

- Vậy sao? Nghỉ tuần trăng mật cũng lâu gớm. Chắc là có tin vui rồi. Ha ha!

Mọi người cũng cùng nhau cười phá lên. Min-kyung không rõ đang nói chuyện gì, chỉ cố cười theo mọi người, tầm mắt nàng đang rơi hoàn toàn vào gương mặt thoáng buồn của Ji-soo.

- À Min-kyung, chuyện của em hôm nay rầm rộ lắm đấy.

Min-kyung đỏ bừng mặt, vâng dạ cho có rồi mỉm cười gượng gạo vô cùng. Thời gian cứ vậy mà trôi qua, Ji-soo thản nhiên dùng bữa, còn mấy người kia cứ uống hết cốc này đến cốc khác, nói ti tỉ thứ chuyện trên đời, đa phần là nói về các Idol và các chương trình truyền hình gần đây.

- Ô, Ji-soo? Em đợi ai sao?

Min-kyung sau khi lấy xe giật mình nhìn lại vẫn thấy Ji-soo đứng ở cửa nhà hàng, mũ lưỡi trai, khẩu trang kín mít.

- V...vầng!

Ji-soo hơi ngạc nhiên rồi gật nhẹ đầu. Min-kyung bước ra khỏi xe, môi nở nụ cười thân thiện.

- Đi chung không, chiều nay chị không có lịch!

- Thôi, không...

Ring ring ring

- Alo? Ừm, được rồi!

Ji-soo cất điện thoại, thở dài một cái rồi nhìn thẳng vào mắt Min-kyung.

- Vậy phiền chị cho tôi đi ké một đoạn!