Lần này.  

Nữ thần duy trì trong một giây.  

Lúc này tất cả mọi người đều có thể nhìn rõ.  

Nàng giống như một vị thần, giáng xuống thế gian này.  

Từ trên cao nhìn xuống rất cả chúng sinh.  

“Ta nói, không có bệnh tật.”  

Nữ thần xuất hiện trong một giây, nói ra bốn chữ.  

Rồi sau đó, nữ thần biến mất.  

Mọi người đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.  

Tuy rằng lúc nữ thần xuất hiện, bắ n ra lực áp bức vô cùng kh ủng bố.  

Nhưng, chỉ cần nói bốn chữ, có thể trị khỏi cho công chúa Đế tộc?  

Bọn họ là đệ tử của Đế Thiên Tông. Mặc dù không có cách nào so sánh với cường giả Thiên Vực. Nhưng cũng coi như là sự tồn tại siêu việt.  

Loại thủ pháp chữa trị này, quả thật chưa từng gặp qua, cũng chưa từng nghe qua.  

Một câu nói đã có thể chữa khỏi bệnh khó trị đeo dai dẳng quấy nhiễu Đế Thiên Tông không biết bao nhiêu năm nay.  

Cái này đặc biệt đã không thể gọi là thần rồi.  

“Như vậy… như vậy là xong rồi sao?” Đế Dực Thiên lần thứ hai nuốt nước bọt, hỏi Lâm Hiên.  

“Ừ.” Lâm Hiên gật đầu.  

Trước đó, Lâm Hiên đã chú ý tới, trên người Đế Diệu có hai luồng lực lượng quy tắc.  

Luồng lực lượng quy tắc thứ nhất là hạn chế khả năng tu luyện của nàng.  

Dưới sự ảnh hưởng của quy tắc lực lượng.  

Chỉ cần trong cơ thể nàng ngưng tụ ra một tia khí.  

Tia khí kia, cũng sẽ trong thời gian rất nhanh bị tiêu tán.

Thân thể Đế Diệu giống như một chất cách điện được cách ly khỏi tất cả các nguồn năng lượng.  

Cho dù Đế Dực Thiên và Hắc lão truyền thần lực vào cơ thể của nàng ta.  

Thần lực mạnh mẽ cấp Chân Thần cũng không có cách nào dừng lại trong cơ thể nàng ta lâu.  

Nếu không phải như vậy.  

Thì cho dù Đế Diệu không có thận.  

Thì được thần lực của hai vị cường giả cấp thần nuôi dưỡng.  

Hoàn toàn có thể khiến cho nàng ta tiếp tục sống sót.  

Luồng lực lượng quy tắc thứ hai là đẩy nhanh sự lão hoá cho thận của nàng ta.