Ông đẩy nhẹ người cô, nhìn một loạt từ trên xuống dưới chân, đúng là khi cô trưởng thành rất xinh đẹp, đặc biệt rất giống mẹ.

.

Ông đưa tay lau nhẹ những giọt nước mắt trên gương mặt Kiều Mẩn Hi giọng âm trầm.

.

"Con gái lớn rồi, sao cứ thích khóc vậy, con xem này mặt con tèm nhèm hết cả rồi, mau vào trong rửa mặt, thay quần áo, nghỉ ngơi cho khỏe đi, rồi sau đó cùng ta đi đến nơi này".

.

Kiều Mẩn Hi nghe lời ba mình, đi về đến phòng, tuy gắn bó không lâu nhưng nó luôn là người bạn thân thiết bên cạnh lúc cô đau lòng nhất!
Sau khi thay quần áo xong, lúc Kiều Mẩn Hi bước đã thấy ông Kiều Chính Minh đã chuẩn bị rất nhiều thứ như đi thăm bệnh ai đó!
Kiều Mẩn Hi đi đến bên cạnh ông, đảo mắt tìm kiếm xung quanh cũng chẳng thấy tiểu Thiên đâu.

.

Đến phòng tiểu Thiên mọi thứ rất gọn gàng ngăn nắp, hình như thằng bé không còn ở đây, chẳng lẽ thằng bé đã chuyển đến kí túc xá của trường.

.

"Ba tiểu Thiên đâu rồi, sao con không thấy em ấy đâu cả"!
Ông Kiều Chính Minh cố nén đau lòng mà cười khổ lên tiếng.


.

"Cùng ta đến nơi này, con sẽ gặp được tiểu Thiên nhà chúng ta ngay".

.

Sau đó cả hai lên xe đi đến bệnh viện trung tâm thành phố S, những năm nay số tiền Kiều Mẩn Hi gửi về, ông đã dùng để đóng viện phí cũng như tìm bác sĩ giỏi để chữa trị cho Kiều Thiên.

.

Nhưng suốt thời gian qua, việc điều trị cũng chẳng có tiến triển gì, ông chỉ còn biết chờ kỳ tích xuất hiện.

.

Những lần Kiều Mẩn Hi gọi về nhà, ông cũng giấu nhẹm chuyện đó đi, để cô có thể yên tâm mà lập nghiệp bên Pháp.

.

Cuối cùng hôm nay cô cũng đã thành công trở về, ông cũng không thể giấu cô được nữa, mọi chuyện cũng đã đến lúc phải tìm ra kẻ chủ mưu, đứng đằng sau toàn bộ câu chuyện!
____________
Bệnh viện trung tâm thành phố S!
Kiều Mẩn Hi chưa kịp hiểu chuyện gì khi ông đưa cô đến bệnh viện, thì cả hai đã đi đến một phòng bệnh đặc biệt.

.

Nhìn người nằm trên giường mà tim cô ngừng đập, nước mắt không hẹn mà trực trào rơi xuống.

.

Bước nhanh đến bên giường, nhìn người em trai mà cô yêu thương, một người nâng động, hoạt bát luôn tìm cách trêu chọc khiến cô vui, vậy mà bây giờ lại đang nằm im ở đây, không động đậy, dù cô có gọi thế nào cậu cũng không đáp lại.

.

Dây chuyền dày đặc trên người, đến cả thở cũng phải cần đến sự trợ giúp của máy thở!
Kiều Mẩn Hi thực sự không thể tin vào những gì mình nhìn thấy, cô nhớ lúc cô đi thằng bé vẫn khỏe mạnh, tại sao bây giờ lại thành ra nông nỗi này.

.

"Ba nói con biết, tại sao tiểu Thiên lại bị như vậy".

.

"Không phải lúc con đi thằng bé vẫn khỏe mạnh hay sao".

.


Kiều Chính Minh lòng đau như cắt khi nhớ đến đến những chuyện đã qua, bắt đầu kể toàn bộ mọi chuyện cho Kiều Mẩn Hi nghe.

.

Từ khi Kiều Thiên xảy ra chuyện đến giờ, ông đã quyết định sẽ không ngồi yên nữa, tìm người giúp ông thu thập chứng cứ, tìm ra kẻ đã âm thầm thảm hại gia đình ông!
Cậu chuyện phải kể đến một năm sau khi cô qua Pháp, Kiều Thiên nghi ngờ chuyện hàng kém chất lượng của Kiều Thị chắc chắn có người đứng sau chủ mưu mọi thứ.

.

Bởi vì sau khi Kiều Thị tuyên bố phá sản hầu hết các cổ phiếu của công ty đều lần lượt bị một người giấu mặt đứng sau thu mua lại, sau đó âm thầm sát nhập vào Đường Thị!
Kiều Thiên bắt đầu điều tra từ nơi nhận hàng, đến nơi sản xuất, sau bao nhiêu vất vả cuối cùng trời cũng không phụ lòng người.

.

Kiều Thiên đã điều tra ra người tráo nguyên liệu mà Kiều Thị đã đặt mua sản xuất, không ai khác là nhân viên lâu năm của Kiều Thị.

.

Chuyện không ngờ hơn khi Kiều Thiên biết được người đứng sau chuyện này, có thể liên quan đến là người nhà họ Trịnh, khiến cậu càn thêm tức giận.

.

Chưa kịp báo cảnh sát thì bị bọn chúng phát hiện, không chút lưu tình, mà còn ra tay cực kỳ tàn độc, khiến cậu phải nhập viện trong tình trạng nguy kịch.

.

Cũng may mọi người nhìn thấy đưa vào viện kịp thời, nếu không e rằng tính mạng khó mà giữ được, cũng còn mai là lúc bị phát hiện Kiều Thiên đã nhanh chân cất giấu mọi chứng cứ ở nơi khác!
Bọn chúng biết tin Kiều Thiên có thể sẽ không bao giờ tỉnh lại được nữa, nên mới tạm buông tha cho cho cậu đến giờ, nhưng vẫn cho người âm thầm giám sát tình trạng của cậu.

.

Ông Kiều Chính Minh cũng biết được chuyện người đứng sau chuyện này là nhà họ Trịnh, nhưng ông lại không có đủ chứng cứ, vả lại với sức lực của ông bây giờ không thể đối phó nỗi với nhà họ Đường.


.

Kiều Mẩn Hi nghe xong càng thêm tức giận, thì ra mọi chuyện đều do một tay nhà họ Đường cùng với họ Trịnh gây ra thì hết sức bàng hoàng, vậy mà cô lại đem lòng yêu con của kẻ thù.

.

"Ba yên tâm, con sẽ không để họ được sống vui vẻ, trong khi tiểu Thiên phải nằm đây".

.

"Con sẽ lấy lại hết tất cả mọi thứ, phải khiến bọn chúng nhận lấy hình phạt thích đáng cho những việc bọn chúng đã gây ra với chúng ta".

.

Khuôn mặt ngây thơ, tràn đầy khát khao gây dựng lại Kiều Thị, để ba và em trai có thể sống sung sướng như xưa.

.

Bây giờ chỉ tràn đầy sự thù hận, ý chí quyết tâm trả thù đã ăn sâu vào não của Kiều Mẩn Hi.

.

.