Thấy thi thể Zombie biến dị ngã xuống, Diệp Luyến lập tức nhảy qua, một hơi liền đem chất gel trong đầu hắn móc ra.

Lấy Diệp Luyến tốc độ tay hiện tại, nàng thậm chí có thể làm được ở bên trong quá trình móc ra chất gel trong đầu, ngay cả một giọt máu tươi cũng sẽ không dính vào. Mà cho đến sau khi nàng buông tay ra, Zombie biến dị kia bị móc ra một cái động lớn cái ót mới bắt đầu chậm rãi chảy ra đỏ trắng hỗn tạp chất hỗn hợp tới.

Để Lăng Mặc kinh ngạc chính là, chất gel trong đầu Zombie biến dị, cùng phổ thông Zombie hoàn toàn khác biệt. Chất gel trong đầu Zombie phổ thông chỉ hơi hơi phiếm hồng, nhưng cái khối gel trong đầu Zombie biến dị này thì hơi khác, vậy mà bị bao trùm hoàn toàn bởi màu đỏ, vừa nhìn qua, tựa như một khối bảo thạch màu đỏ mỹ lệ.

Hướng Diệp Luyến hạ một cái mệnh lệnh chờ một lát, sau đó Lăng Mặc lấy khối chất gel trong tay nàng qua, đặt ở trước mắt cẩn thận nhìn một chút.

Trước đó Lăng Mặc đã từng suy đoán, chất gel này hẳn là ổ bệnh virus lây nhiễm, sau đó kết tinh trong thể nội dưới hình dạng của viên sỏi, chỉ có điều càng thêm mềm mại một chút. Đại khái chính là bởi vì ổ bệnh tồn tại ở trong đầu, mới có thể để người bị lây nhiễm mất đi lý trí, biến thành Zombie.

Mà nuốt ổ bệnh, thì để virus ở trong người Diệp Luyến càng thêm thuần túy, ảnh hưởng từ virus cũng sẽ dần dần càng thêm sâu sắc. Cái này hay là con đường lấy độc trị độc đi.

Đặt vào dưới mũi vừa ngửi, mới đầu còn rất nhạt, nhưng hương vị vô cùng gay mũi lập tức xộc vào, để Lăng Mặc lập tức nhíu mày, suýt nữa bị sặc đến hôn mê bất tỉnh. Chỉ có điều loại đồ vật này người bình thường không cách nào tiêu thụ, ở trong mắt Diệp Luyến lại là vô thượng mỹ vị.

Nhìn dáng vẻ khối chất gel này, độ tinh khiết virus bên trong đó so với chất gel của Zombie bình thường tuyệt đối cao hơn nhiều, cân nhắc tới tình huống từng xuất hiện trước đó, Lăng Mặc quyết định đợi khi tìm được nơi thích hợp để nghỉ ngơi, lại để cho Diệp Luyến nuốt khối chất gel này. Nếu không nàng tại chỗ ngất đi còn chưa tính, đến lúc đó ngay cả Lăng Mặc cũng sẽ mất đi năng lực hành động, đến lúc đó tùy tiện có một con Zombie phổ thông tìm tới, cũng có thể xơi hắn như chơia.

Sau khi bước qua thi thể Zombie biến dị về sau, Lăng Mặc cau mày bước ra khỏi cái phòng làm việc quả thực cùng lò sát sinh không có gì khác biệt, mà Diệp Luyến thì bị hắn lưu lại bên ngoài, để phòng ngừa mùi máu tươi hấp dẫn Zombie tới.

Trên sàn nhà tựa như được phủ lên một tầng huyết nhục, khi đạp lên cảm giác có chút quái dị, một cỗ khí tức hôi thối nồng đậm càng khiến cho đai não phải đau nhức.

Khi nghĩ đến bên trong những huyết nhục cùng hài cốt này có thể có Vương Lẫm, Lăng Mặc liền hận không thể đem thi thể Zombie biến dị vừa rồi kia lại kéo tới mạnh mẽ đánh một trận.

Bên trong phòng làm việc có thật nhiều đao kiếm thành phẩm hoặc bán thành phẩm, nhưng những cái này đều không phải là thứ Lăng Mặc muốn. Hắn ở bên trong tìm kiếm một hồi lâu, mới từ trong góc tìm được một cái rương dính đầy vết máu.

Cái rương này vừa mở ra, quả nhiên có vài thanh dao găm cùng đoản đao, vừa rút ra, đều là hàn quang lập lòe. Lưỡi đao đã mài nhìn qua vô cùng sắc bén, mà chất lượng lại coi như không tệ, so với những thanh dao phay cồng kềnh đó tốt hơn nhiều lắm, cũng tiện để mang theo.

Cẩn thận thử cảm giác khi cầm một chút, Lăng Mặc chọn trúng một thanh đoản đao treo ở bên hông, lại chọn lấy một thanh dao găm thuận tay. Có hai thứ đồ này, hẳn là có thể giúp cho quá trình đến trung tâm thành phố của hắn trở nên nhan hơn...

Diệp Luyến mặc dù mạnh, nhưng càng đi sâu vào thành phố, số lượng Zombie gặp phải sẽ càng nhiều, nếu toàn bộ nhờ Diệp Luyến căn bản là không thể thực hiện được.

Mà cũng chính là bởi vì đi cùng với Diệp Luyến, bởi vậy Lăng Mặc luôn có một loại tâm lý vi diệu. Hắn hi vọng có thể mạnh hơn Diệp Luyến, mà không phải dựa vào Diệp Luyến kéo dài hơi tàn, nếu vậy khi có một ngày Diệp Luyến khôi phục lý trí, hắn mới có thể thẳng cái lưng mà đối mặt với Diệp Luyến...

Với lại từ khi thành lập liên hệ tinh thần với Diệp Luyến, về sau có thể cùng một chỗ tiến hóa cùng Diệp Luyến, cái này vừa vặn cho Lăng Mặc có một cái cơ hội để mạnh lên. Nhưng nếu chỉ cùng một chỗ tiến hóa còn chưa đủ, làm Zombie biến dị, cường độ thân thể của Diệp Luyến còn cao hơn Lăng Mặc rất nhiều, mà ưu thế của Lăng Mặc thì là khả năng học tập và không ngừng tìm tòi kỹ xảo chiến đấu.

Những ngày này cùng với Diệp Luyến chiến đấu, Lăng Mặc từ trong thực chiến học được rất nhiều thứ. Điều này, nếu xem hắn vừa rồi cùng Zombie biến dị chiến đấu cũng có thể nhìn thấy được.

Chỉ có điều thế này còn chưa đủ... Lăng Mặc đi ra khỏi phòng làm việc, có chút phức tạp nhìn về phía bóng lưng của Diệp Luyến.

Đã xác nhận hoàn toàn có Zombie biến dị tồn tại giống Diệp Luyến, mà lại từ tốc độ phát triển kinh người của Diệp Luyến trong đó cũng có thể thấy được, chỉ sợ chẳng mấy chốc sẽ gặp phải tồn tại Zombie biến dị mạnh hơn. Nhất là ở khu có số lượng Zombie dày đặc, trong thành phố số lượng Zombie biến dị chỉ sợ cũng không ít... Nhìn như vậy đến, tốc độ mạnh lên của chính mình còn chưa đủ nhanh.

"Đi."

Thấy trong tiệm cũng tìm không thấy những vật khác, Lăng Mặc liền dẫn Diệp Luyến rời đi. Cho dù đối với Diệp Luyến mà nói, nàng tiếp thu tinh thần chỉ lệnh tới từ Lăng Mặc một cách hoàn toàn, nhưng ở trong mắt của Lăng Mặc, hắn muốn nàng còn là cô gái xinh đẹp lại nũng nịu lúc trước kia, muốn có thể thoải mái nói chuyện với nàng.

Nhưng Lăng Mặc không biết là, ngay sau khi bọn hắn rời đi, trên tầng hai của cửa hàng đối diện, đột nhiên có một bàn tay tinh tế trắng nõn kéo màn cửa nặng nề ra, một đôi mắt thanh tịnh xuyên thấu qua khe hở, đưa mắt nhìn Lăng Mặc cùng Diệp Luyến biến mất ở giao lộ.

"Vương Lẫm, thế nào?"

Thanh âm của một nam tử từ trong nhà truyền đến, nghi hoặc mà hỏi thăm.

Nữ hài được gọi là Vương Lẫm lập tức buông màn cửa xuống, nàng quay đầu nhìn về phía trong phòng có chút mờ tối, một khuôn mặt tinh xảo không có biểu lộ gì, ở dưới tình huống ánh sáng không đủ lại càng lộ ra vẻ ốm yếu: "Zombie biến dị kia đã bị xử lý, đoản đao bên trong cũng bị cầm đi, còn là cái thanh tốt nhất kia."

Người đàn ông vừa nói chuyện từ trong bóng tối đi ra, kinh ngạc hỏi: "Không thể nào! Dùng biện pháp gì?"

"Chính diện giao phong." Thần sắc của Vương Lẫm cũng có vẻ hơi phức tạp, "Lúc đầu suy xét đến tốt xấu vẫn là thân thích nhà tôi, định tìm cái phương pháp thích hợp xử lý hắn, không nghĩ tới vậy mà có người có thể đối kháng chính diện cùng Zombie biến dị... Thời điểm bọn hắn đến tôi liền chú ý tới bọn hắn, một nữ hài không có sức chiến đấu gì, một người khác có chút quen mặt, nhưng nghĩ không ra là ai, nhìn thấy cũng không có gì đặc biệt..."

"Thật là lợi hại! Thiệt thòi chúng ta còn dùng nhiều biện pháp như vậy, không nghĩ tới bị người đoạt trước." Người đàn ông lộ ra thần sắc cực kì rung động, chỉ có điều càng nhiều hơn là phiền muộn.

Lúc này Vương Lẫm hiển nhiên hết sức bất mãn rên khẽ một tiếng: "Mấu chốt là cây đao kia! Là chính tay tôi làm, lại bị hắn cầm đi! Nếu không phải vì cây đao kia, tôi cũng không đặc biệt chạy về đây."

"Đã bị lấy đi coi như xong đi..." Sau khi người đàn ông có chút sững sờ, lập tức có chút bất đắc dĩ nói.

Trong mắt Vương Lẫm lập tức hiện lên vẻ tức giận: "Không được! Tôi dùng thời gian nửa năm mới làm được, dựa vào cái gì bị hắn lấy đi! Dứt khoát chúng ta bây giờ đuổi theo hắn!"

"Chớ tự tìm phiền toái..."

"Ông chính là nhát gan như vậy, thật phiền phức! Tóm lại đừng để tôi lại gặp hắn, nếu không nhất định phải cho hắn đẹp mặt! Thế mà lấy đi đồ vật của tôi, cường đạo!"

"Vâng, cô nói đúng..." Người đàn ông nhức đầu phụ họa nói, đột nhiên cẩn thận từng li từng tí hỏi một câu, "Đao đã không còn, làm sao bây giờ? Chỉ có thể đi đến tiệm nhà biểu tỷ cô nhìn một chút a? Thuận tiện nhìn nhà bọn hắn có may mắn còn sống sót hay không..."

"Ước gì bọn hắn đều chết hết mới tốt!" Trên mặt Vương Lẫm lộ ra một vệt thần sắc chán ghét, bất mãn mà nói thì thầm một tiếng.

Nhưng trầm mặc một hồi về sau, nàng lại vừa bất đắc dĩ gật gật đầu: "Không có biện pháp, nhân gia kia được ông ngoại chân truyền, làm đao cũng không kém, qua xem một chút đi. Nếu không phải ngoại trừ đao ra tôi cũng không dùng được thứ khác, tôi cũng lười đi đâu! Nói đi thì cũng phải nói lại, người đàn ông vừa mới đi kia, càng nghĩ càng thấy có chút quen mắt..."

"Loại địa phương nhỏ này, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, gặp qua cũng không kì lạ. Đừng nghĩ nhiều nữa, làm chuẩn bị sớm một chút, sau đó đi nhà biểu muội cô đi."

So với sự lãnh đạm của Vương Lẫm, người đàn ông lại cực kì hưng phấn, mà nhìn phản ứng của nam tử, Vương Lẫm chỉ rên khẽ một tiếng: "Thật hi vọng bọn họ đều đã chết! Nhất là người vừa rồi kia, thế mà cầm đao của tôi, chúc ngươi chết sớm sớm siêu sinh!"

Mà lúc này Lăng Mặc đang hướng đến điểm dừng chân tạm thời đi, đột nhiên cảm giác được da đầu tê rần, một cỗ khí lạnh bỗng nhiên theo lòng bàn chân nhảy chạy lên trên.

Hắn vội vàng quay đầu, lại không có trông thấy cái gì, chỉ có mấy cỗ thi thể Zombie vừa mới bị đánh ngã.

"Chuyện gì xảy ra, ảo giác?"

Lăng Mặc nghi ngờ nhìn bốn phía một chút, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu, lại quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Luyến, mang theo nàng vội vàng rời đi.