Chương 365

Điều khiến Lý Tang Du không ngờ tới chính là, nhân viên phục vụ bỗng dọn lên mấy đĩa thức ăn mà trước nay Lý Tang Du cũng chỉ nghe tên còn chưa biết vị.

Lý Tang Du nghẹn họng nhìn trừng trừng, ấp úng nói: “Ngại quá, hình như chúng tôi không gọi mấy món này.”

Cô chỉ gọi những món nổi tiếng là “hàng ngon giá rẻ” mà thôi.

Nhân viên phục vụ cũng cảm thấy khó hiểu, lấy số đơn ra thì thấy chính xác: “Cô Lý, mấy món này đúng rồi ạ, là do anh đây chọn.”

Thời Nhiên Phong nhẹ nhàng nói: “Đúng là của bàn này, cảm ơn.”

Lý Tang Du nhìn Thời Nhiên Phong với vẻ mặt mờ mịt.

Trong lúc cô hoảng hốt, quản lý nhà hàng món Tây chạy tới trước mặt bọn họ, nịnh nọt lấy lòng Thời Nhiên Phong, lập tức dặn dò cấp dưới chuẩn bị tất cả các món ăn Thời Nhiên Phong đã gọi.

Lý Tang Du biết người quản lý này. Lúc đầu khi cô gọi món, ông ta còn nhìn cô bằng ánh mắt kì lạ và khinh thường. Đến giờ ông ta lại dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn cô. Quả nhiên tiền có thể tạo ra sự khác biệt mà.

“Không biết cậu Thời đến chơi nên không tiếp đón từ xa.” Quản lý cười nịnh nọt.

Thời Nhiên Phong khẽ gật đầu, không trả lời ông ta, nhưng lại cười nói với Lý Tang Du: “Cô Lý ăn đi, hy vọng cô sẽ thích.”

Lý Tang Du bỗng cảm thấy lúng túng, vừa nhìn quản lý rồi lại nhìn Thời Nhiên Phong. Thời Nhiên Phong thì tỏ ra rất ung dung bình tĩnh, nhưng còn cặp mắt khôn khéo của người quản lý như đang toát ra vẻ phán đoán sai lầm gì đó. Đừng nói với cô là ông ta tưởng giữa cô và Thời Nhiên Phong có gì đó đấy nhé?

Quản lý nói với cô: “Cô Lý, đây là những món cậu Thời đặc biệt chuẩn bị cho cô. Ôi, tôi đang nghĩ sao cậu Thời lại có thời gian đến đây, hóa ra là có hẹn trước với người đẹp.”

Lý Tang Du có thể không xấu hổ ư? Lần này hiểu lầm quá lớn rồi. Khoan nói tới sự hiểu sai của quản lý, chỉ riêng bữa ăn thịnh soạn này thôi cũng khiến cô có cảm giác mắc nợ Thời Nhiên Phong.

Thời Nhiên Phong nhìn thấu tâm tư của cô, thản nhiên nói: “Cô Lý, vừa rồi không phải cô đã nói để tôi gọi món chính sao, tôi chỉ gọi trước thôi cũng không có gì khác biệt. Điều quan trọng nhất là những món này có lợi cho sức khỏe của cô, chỉ cần là thứ có ích cho cô, tôi đều cảm thấy nó là tốt nhất.”

Lý Tang Du cảm kích Thời Nhiên Phong đã suy nghĩ cho cô, nhưng sự cảm động này cô chỉ giữ trong lòng chứ không nói ra.

Rõ ràng cô là người nói mời, giờ lại biến thành Thời Nhiên Phong chiều theo ý mình.

“Anh Thời, vô cùng cảm ơn anh đã suy nghĩ cho tôi. Chậc, thật ngại quá…”

Thời Nhiên Phong cướp lấy lời cô: “Nếu muốn cảm ơn thì cô nên nếm thử món ăn mà tôi chuẩn bị cho cô đi.”

Nếu Thời Nhiên Phong đã nói như vậy, cô cũng không ngại ngùng nữa, cứ dứt khoát ăn no bụng. Nhìn món ngon tinh xảo trước mặt, cơn thèm ăn của cô cũng được khơi dậy.

Tuy nhiên trong lòng cô cũng nghĩ, dù Thời Nhiên Phong là người nước ngoài nhưng đã đến đất nước của cô rồi thì nên nhập gia tùy tục chứ, người nước cô coi trọng nhất là có qua có lại, bữa cơm này mời không thành thì bữa cơm sau cô sẽ mời.

Nghĩ vậy xong, Lý Tang Du cũng thoải mái ăn bữa cơm này.

Quản lý bị làm ngơ ở bên cạnh một hồi lâu, cuối cùng cũng chờ được cơ hội nói chuyện với bọn họ: “Anh Thời cô Lý này, ông bà ta có câu ăn đồ ngon phải kết hợp với rượu ngon. Không biết hai người có muốn uống thử rượu ngon báu vật của nhà hàng chúng tôi không? Vừa khéo ở chỗ chúng tôi có một chai Lafite 86 thượng hạng. Anh Thời có muốn uống thử không ạ?”

Người có mặt mũi như Thời Nhiên Phong lại đi cùng với người đẹp, quản lý tin rằng Thời Nhiên Phong sẽ đồng ý bỏ ra khoản tiền này.