“Lý Lý Duy Lộc? Cậu lại dám đến tập đoàn nhà họ Lục của chúng tôi, lá gan của cậu cũng quá lớn rồi đây.” Ngô Duy Khánh đứng dậy lấy tay chỉ vào Lý Duy Lộc giận dữ rống lên.

“Tôi vô duyên vô cớ lại bị mấy người như các ông mằng, tại sao tôi lại không dám tới: “Lý Duy Lộc đứng thằng người dậy nhưởng mày, căn bản không hề e sợ Ngô Duy Khánh.

“Vô duyên vô cớ? Lý Duy Lộc, cậu còn có mặt mũi nhắc đến hà.” Một số người gan lớn cũng bắt đầu lên tiếng.

Lý Duy Lộc cũng không nói thêm gì nữa, mà chỉ phân phó thuộc hạ: “Đem những thứ đó cho mấy ông già đầu óc lầm cầm này xem đi.”

Thuộc hạ nhanh chóng lấy những bức ảnh được phân tích kỹ thuật trong tay ra.

Phân tích này rất chi tiết và chuyên nghiệp, hơn nữa đều được phân tích bởi những nhân vật có uy tíntrong ngành nhiếp ảnh.


Có vài tấm ảnh trông đặc biệt thân mật, thực ra là được tổng hợp bằng kỹ thuật photoshop tiên tiến nhất, còn có những bức ảnh khác chủ yếu là dựa trên góc chụp, đều là do đối phương cố tình tạo thành.

Sau khi Ngô Duy Khánh xem xong những thứ này, liên tiên tay ném những tài liệu phân tích đó lên bàn: “Cái này chỉ có thể chứng minh những bức ảnh chụp đó là giả, nhưng trên mạng đã nói là hai người đã sống chung với nhau, chuyện này các người muốn giải thích như thế nào đây?”

Hiền nhiên là Lý Duy Lộc đã có sự chuẩn bị trước khi đến đây, anh ấy quay người lại gật đầu với đám thuộc hạ, thuộc hạ của anh ấy lập tức kết nối điện thoại di động lên màn hình lớn trong phòng họp.

Trong đoạn video, những người hàng xóm từng ở trên mạng nói rằng Lý Duy Lộc và Mạc Hân Hy sống cùng với nhau đều lần lượt ra mặt xin lỗi, nói rằng họ đã hiểu lầm, thật ra họ không nhìn thấy Lý Duy Lộc qua đêm ở nhà Lam Hiểu.

Trong khi mọi người đều sửng sốt, Lý Duy Lộc còn nói thêm: “Mọi người có mặt tại đây đều có thể kiểm tra lại điện thoại của mình, bản tin hot search về tập đoàn nhà họ Lục đã biến mất, giá cổ phiếu đang đượcphục hồi, hơn nữa tôi đã lấy danh dự tổng giám đốc của công ty bảo vệ Chân Thành ra khởi tố cái tòa soạn tạp chỉ có tên là tạp chỉ Thiên Hương kia rồi.”

“Mối quan hệ giữa tôi và nhà thiết kế Lam Hiểu chỉ là bạn bè”

Một số cổ đông nhìn thấy phân tích kỹ thuật của những bức ảnh và đoạn video vừa rồi, lại còn nghe được Lý Duy Lộc nói đã khởi tố cái tòa soạn tạp chí từng tung ra những bức ảnh đó, liền bắt đầu xì xào bàn tần, họ đều đã có chút dao động.

Ngô Duy Khánh quay đầu lại nhìn bọn họ một cái, rồi cười lạnh một tiếng: “Chủ tịch Lục, thật không ngờ thủ đoạn của cậu lại cao minh đến như vậy.”

“Chủ Ngô, chủ nói vậy là có ý gì?” Lục Khải Vũ vẻ


mặt lạnh lùng.

“Ý gì sao?”

Ngô Duy Khánh đứng dậy, hướng về phía mọi người, đề cao giọng nói: “Mọi người đừng có bị bọn họ lừa gạt, các anh thử nghĩ xem, công ty bảo vệ Chân Thành là làm về cái gì? Nhân viên của bọn họ là có đủ loại hạng người, loại người nào cũng có, chỉ là lấy mấy tấm ảnh giả ra phân tích, đe dọa mấy thị dân bình thường, những chuyện này đối với bọn họ mà nói chỉ là một chuyện dễ như ăn cháo mà thôi.”Nói xong, ông ấy lại bày ra vẻ mặt đau lòng mà nhìn về phía Lục Khải Vũ nói: “Khải Vũ à, chủ cũng có thể được coi như là xem cháu trưởng thành, trước đây cháu rất thông minh và quyết đoán mà, tại sao cứ hệ đỉnh đến chuyện tình cảm cháu lại hồ đổ như vậy hả, Xem ra cháu thật sự không thích hợp làm chủ tịch của tập đoàn nhà họ Lục nữa.”

Đây là cơ hội tốt hiếm có ngàn năm có một, bất luận thể nào đi nữa, ông ấy cũng sẽ kéo Lục Khải Vũ xuống vị trí này, thế này địa vị của nhà họ Ngô bạn họ trong tập đoàn nhà họ Lục sẽ không ai có thể sánh được nữa.

Nói không chừng, trong vài năm nữa, tập đoàn nhà họ Lục còn có thể đổi tên thành tập đoàn nhà họ Ngô.

Lý Duy Lộc tiến lên một tay túm lấy cổ áo của Ngô Duy Khánh: “Ông già chết tiệt, ông nói lại lần nữa xem nào?”

Dù sao Ngô Duy Khánh cũng là người đã thấy qua sóng to gió lớn, đối mặt với Lý Duy Lộc đang trong cơn tức giận, ông ấy không hề có chút sợ hãi: “Sao nào? Chủ tịch Lý chính là thẹn quá hoá giận muốn giết


người diệt khẩu sao?”

Lý Duy Lộc dùng sức đẩy ông ấy ra, khinh miệtliếc nhìn ông ấy một cái: “Giết ông ư, tôi còn sợ sẽ làm bẩn tay mình đấy.

Lục Khải Vũ ra hiệu cho Lý Duy Lộc lui về phía sau, còn mình thì lại tiến lên phía trước một bước đối mặt với tất cả các cổ động.

“Một số người có mặt tại đây đã từng nhìn cháu trường thành, còn có một số người đã từng hợp tác làm việc với nhau trong suốt bảy năm qua, kể từ khi cháu trở thành chủ tịch của tập đoàn nhà họ Lục. Lục Khải Vũ cháu đây là người như thế nào, chắc hẳn mọi người đều rất rõ rồi, cháu xin nhắc lại một lần nữa, cháu sẽ không hủy bỏ hôn lễ và cả vị trí chủ tịch của đoàn nhà họ cháu cũng sẽ không từ bỏ đâu.”

“Điều này cháu không thể quyết định được.” Ngô Duy Khánh dùng ánh mắt ra hiệu, một tiếng phần phật, liền có vài người phản đối Lục Khải Vũ đồng loạt đứng lên.