Cái ngõ rất sâu nhưng lại không đến lỗi quá tối, trên mặt đất nằm bảy tám người nửa chết nửa sống, cô bình tĩnh vượt qua bọn họ mà đi đến bên kia.

Đi đến điểm cuối, liền thấy một người thanh tỉnh duy nhất lãnh khốc dựa vào tường, máu từ trong tay anh ta nhỏ từng giọt xuống mặt đất.

Hạ Nhược ngoắc môi mở miệng hỏi: “ Muốn dùng nhân tình không?”Phong Ngạn hơi thở có chút không xong, ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Nhược mà tà khí cười, thanh âm mang theo vài phần khàn khàn lại đáng chết gợi cảm: “Tôi đã giải quyết xong rồi!”Ngụ ý chính là Hạ Nhược đã tới chậm!Hạ Nhược chờ anh ta đi qua, chóp mũi khẽ giật giật, nhẹ giọng nói: “ Độc trên người anh đang phát tác, tôi có thể giúp anh áp chế!”Cô luôn không muốn thiếu nhân tình của người khác.

Phong Ngạn nhướng mày, “Cô muốn giúp tôi áp chế độc tố để trả nhân tình?”“Không, áp chế chỉ là bước đầu tiên, tôi sẽ giúp anh hoàn toàn giải hoàn toàn độc tố để trả nhân tình.

” Hạ Nhược nghiêm túc nhìn anh, con ngươi đen có sự tự tin tỏa ra ánh sáng rực rỡ lung linh.


Phong Ngạn cười như không cười: “Dược sư và bác sĩ lợi hại nhất Liên Bang đều không có biện pháp, cô có chắn chắn là sẽ giúp tôi giải hoàn toàn độc tố trên người?”Hạ Nhược khí phách trả lời: “Bọn họ là bọn họ, tôi là tôi, tôi nói có thể giải vậy thì khẳng định là giải được!”“ Tuy nhiên còn cần một ít thời gian.

” Cô bổ sung.

Hiện tại, dù là Luyện Khí tầng một cô còn chưa tiến vào, cũng không thể luyện chế ra đan dược có thể giúp Phong Ngạn trị độc.

Phong Ngạn nâng lên cánh tay đáp ở trên vai cô: “Được, tôi đây sẽ đem chính mình tạm thời giao cho cô!”Hạ Nhược cảm giác trên người vài phần nặng, biết anh ta vẫn luôn cố gắng cường ngạnh mà chống đỡ độc tố bùng nổ, cô liền đỡ anh đi ra khỏi ngõ nhỏ, đặt vào trong xe bay.

Độc tố trong cơ thể Phong Ngạn đã trải qua ám sát, nếu Hạ Nhược không xuất hiện đúng lúc, nếu sát thủ lại đến thì anh đúng thật là sẽ gặp phiền phức.

Hạ Nhược đem xe chạy đến tiểu khu, đỡ Phong Ngạn ý thức đang không được thanh tỉnh lắm nhưng cố gắng chống đỡ lên lầu.

Đây là một nhà ở có ba phòng hai sảnh, đã được trang hoàng xong, còn được xếp đầy đủ dụng cụ bên trong.

Đem Phong Ngạn đỡ vào phòng cho khách rồi ném anh lên trên giường.


“ Trước tiên, tôi đi phối dược để giúp anh áp chế độc tố!” Hạ Nhược biết anh nghe được.

Phong Ngạn mở nửa con ngươi, toàn thân đều nóng cao, cả người như là muốn nổ tung và đau đớn nói: “Được!”Hắn cảm nhận được Hạ Nhược không có ác ý, cô một hai phải trả bằng được nhân tình, vậy anh liền cho cô một cái cơ hội tốt để làm.

Hạ Nhược vào thư phòng, phát hiện bên trong còn lắp đặt một bộ thiết bị phối dược, bà của cô đúng là vô cùng chu đáo.

Mẹ của nguyên thân đã từng là dược sự nổi danh cao cấp nhất Liên Bang, thật ra cô cũng rất có thiên phú với dược liệu, nhưng cô cũng giống với cha mình, chỉ muốn tìm Trùng tộc báo thù, lại thêm Hứa Ảnh ảnh hưởng bên cạnh, liền từ bỏ hệ dược liệu mà chọn vào hệ chiến đấu.

Mấy năm nay, Hứa Ảnh lại càng không cho nguyên thân tiếp xúc với dược liệu, khiến cho cô chỉ có hiểu biết một ít cơ sở bên ngoài, hoàn toàn là bị cố tình dưỡng thành phế vật.

Hạ Nhược từ lấy vài cây linh dược bên trong Tiên Ma đằng, đem chúng nghiền nát, dựa vào cách thức sử dụng phối dược cơ bản trong trí nhớ của nguyên thân mà bắt đầu làm thuốc.

Sau hai lần phối dược thất bại, lại rút kinh nghiệm từ những lần trước mà đến lần thứ ba, Hạ Nhược đã tạo ra được một nước thuốc màu xanh.


Cô có được linh hồn hỗn độn hiếm thấy, có trí nhớ và lực lĩnh ngộ siêu phàm, học đâu biết đó, nếu mà để cho người khác biết cô lần đầu tiếp xúc với dược liệu, chỉ cần ba lần mà đã có thể phối ra thuốc thành công, thế nào cũng khiến cho bọn họ bị dọa nhảy dựng lên không thể tin.

Cầm thuốc đã phối xong vào phòng nghỉ cho khách, Hạ Nhược đút thuốc cho Phong Ngạn uống xong, anh dần chìm vào giấc ngủ, ý thức lại vẫn duy trì thanh tỉnh như cũ, anh ta đúng là có sức chịu đựng và sự kiềm chế vô cùng mạnh.

Hạ Nhược ngồi trên sô pha ở phòng khách, lấy thẻ nhận diện thân phận ra, tiến vào bên trong thế giới giả thuyết.

.