(hãy ủng hộ tinh thần của tác giả khi đọc bằng cách like, bình luận, tặng TT, tặng Đề Cử để có thể đọc được nhiều chương Mới hay hơn nhé)
--------
Trương Bình Xuyên gật đầu tán thưởng.

Mặc dù hắn biết rõ kết cục của Mộng Thu từ trước nhưng cũng phải thầm khen Mộng Thu rất biết cách làm người.
Được đề bạt lên một vị trí cao hơn, có quyền lực hơn, lương bổng tốt hơn mà Mộng Thu vẫn không thể hiện ra sự tự phụ, kiêu căng hay thói ngạo mạn nào cả.
Hơn nữa Mộng Thu còn biết trước biết sau, vẫn tôn trọng hắn như lúc trước, thậm chí còn thân thiết với hơn.
Điều này khá là hiếm có trong thời đại ngày nay.

Nơi mà đồng tiền ngự trị còn lòng tốt và sự cảm ân ngày càng ít đi.
Lời cảm ơn của Mộng Thu cũng khiến nội tâm của Trương Bình Xuyên khá chột dạ vì những màn kịch mà hắn và Trương Bá Hưng đã bày ra để nhắm về phía cô.
Hắn thầm hứa sau này sẽ vì cô mà nói đỡ trước những áp lực từ phía gia đình Trương Tổng và Lâm Nhã Kỳ.
Dù sao, kết giao với một người không có bối cảnh như Mộng Thu cũng vẫn khiến hắn an tâm hơn một chút.
“Không có chi cô Mộng Thu ạ! Đó cũng là yêu cầu của Tổng Giám Đốc thôi.
Như vậy đi, tên của cô ở phòng Giao Dịch sẽ được chuyển qua bên phòng Nhân sự để họ làm lệnh điều chuyển công tác ngay trong chiều nay.

Cô an tâm nhé!
Có điều sắp tới cô cũng phải chịu chút áp lực từ phía dư luận rằng trên thực tế cô đã bị “sa thải” khỏi vị trí Giao dịch viên.

Mong cô hiểu cho chỗ khó xử của Ban Giám Đốc Ngân Hàng”.
Mộng Thu mỉm cười tươi như một bông hoa, nhẹ nhàng đáp lại:

“Anh Trương không phải lo lắng đâu.

Tôi hiểu mà.

Dù sao, đây cũng là kinh nghiệm tuyệt vời trong ứng biến và xử lý tình huống mà không phải bất cứ ai cũng có cơ hội để mà trải nghiệm.
Sự đau khổ chính là nguyên liệu cho sự trưởng thành, sự khó khăn thất bại là đá trải trên mỗi con đường thành công.
Không chỉ riêng tôi mà ai cũng sẽ phải thể nghiệm những sự cố trong đời.
Quan trọng là anh Hưng tin tưởng tôi và anh Trương cũng vậy.
Một lần nữa tôi xin phép được cảm tạ anh đã chiếu cố trong thời gian vừa qua và mong anh sẽ tiếp tục hỗ trợ tôi trong thời gian tới.
Anh chắc sẽ sẵn lòng chứ anh Trương?”
Trương Bình Xuyên hài lòng mỉm cười đáp lại:
“Tất nhiên rồi cô Mộng Thu.

Sau này cô gần kề Tổng Giám Đốc, nếu có gì cần nhắc nhở, cũng mong cô nể chút tình cũ mà bắn tiếng cho tôi với nha”.
“Vâng! Em sẽ ghi nhớ những gì anh đã dặn dò.

Bây giờ em chuẩn bị về nhà sớm để làm chút việc riêng.

Ba ngày sau gặp lại anh nha”.
“Vâng.

Cô đi đi.

Chào cô”
“Chào anh!”
Hai người chia tay đi theo hai hướng.

Trương Bình Xuyên đi về phía thang máy để xuống phòng Giao Dịch.

Mộng Thu thì đi về phía nhà vệ sinh.
Thấy Mộng Thu muốn đi vào nhà vệ sinh, tôi điều khiển phân thân Băng Muỗi bám theo sau.
“Khà Khà…
Nếu có ai hỏi để làm gì á?
Đương nhiên là để tìm cơ hội chích nàng rồi.

Muỗi không chích người thì chẳng nhẽ đi hẹn hò nói chuyện ngôn tình à?
Ha ha Ha”

Chuyện gặp để cảm ơn Trương Bình Xuyên vừa nãy là Mộng Thu là cố ý.

Tất nhiên trong đó có một phần tình cảm chân thật nhưng thực tế lại có dụng ý khác.
Đầu tiên, cô biết Trương Bình Xuyên và Trương Bá Hưng là cùng họ hàng nhưng địa vị của Trương Bá Hưng cao hơn và cũng là thiếu chủ của Trương Gia thế hệ này.
Như vậy, Trương Bình Xuyên có thể là thân tín của Trương Bá Hưng hoặc Trương Bình Xuyên là người được gài vào để giám sát Trương Bá Hưng.
Người có quyền lực đó thì chỉ có một, đó là bà Trương Hồng Lan – chủ tịch tập đoàn Vạn Cường Phát cũng là chủ tịch của ngân hàng XCB.
Cho nên dù có là thân phận như thế nào thì Trương Bình Xuyên cũng rất quan trọng và là đối tượng mà cô cần tranh thủ sự ủng hộ.
Bước thứ nhất cô đã được vào làm trong ngân hàng XCB.
Bước thứ hai, cô đã trở thành người bên cạnh Trương Bá Hưng.
Bước thứ ba sẽ là…
Quyền lực của vị trí trợ lý trong nhiều trường hợp còn cao hơn cả vị trí Phó Tổng bởi nó chính là tai, là mắt, là cánh tay phải của Trương Bá Hưng.
Bất cứ ai cũng không dám đắc tội với trợ lý của Tổng Giám Đốc bởi điều đó cũng có nghĩa là không nể mặt anh ta.
Đánh chó phải ngó mặt chủ chính là đạo lý này.
Cùng là thân tín nhưng vai trò và vị trí của Trương Bình Xuyên và Mộng Thu khác biệt hoàn toàn.
Một vài trường hợp vai trò của Trương Bình Xuyên được đặt lên hàng đầu nhưng nhiều trường hợp khác thì vị trí của Mộng Thu Mới là yếu tố quyết định.
Cho nên nếu hai vị trí này liên minh với nhau thì địa vị của hai người sẽ được bảo toàn một cách vững chắc.
Mộng Thu và Trương Bình Xuyên cũng là từ nhu cầu tự bảo vệ mà liên Minh với nhau.

Đoạn hội thoại vừa nãy chính là giao kết ngầm của hai người.
Tại sao bọn họ lại cần liên minh với nhau? Nguyên nhân nào cần phải như thế? Bởi vì…
Mộng Thu biết rõ cô vừa mới được Trương Bá Hưng bổ nhiệm nên vị trí ngồi cũng chưa được vững vàng.

Chắc chắn trong nội bộ ngân hàng sẽ xì xào bàn tán thậm chí có người còn nói xấu cô.
Một người vừa gây ra một vụ drama lớn như thế không những không bị đuổi việc mà lại được thuyên chuyển đến một vị trí cao hơn, thu nhập tốt hơn.
Thử hỏi có ai là không ghẹn tỵ đỏ mắt cơ chứ? Nhất là hội chị em “tè ngồi tám chuyện thiên hạ” thì lại càng như vậy.
Thứ hai, là áp lực từ phía Lâm Nhã Kỳ và thế lực của cô ta.


Chưa kể theo tin đồn thì người đứng đằng sau bảo kê chính là mẹ ruột của Trương Bá Hưng, bà chủ tịch Trương Hồng Lan.
Vì vậy, hơn lúc nào hết cô cần một đồng minh đáng tin cậy ủng hộ ngay trong thời điểm này.
Áp lực từ nhiệm vụ mà tổ chức giao phó cho cô cũng khiến cho Mộng Thu lúc nào cũng như đang đi trên lớp băng mỏng.
Thở dài một hơi, Mộng Thu nhắm mắt lại định thần, hai tay hứng nước từ vòi parabolic rồi đưa lên rửa mặt.
Hơi lạnh của nước khiến thân thể cô như được relax tạm thời.

Cơn mệt mỏi cũng vì thế mà bị bốc hơi đi không ít.
Bất thình lình, vốc nước từ tay của Mộng Thu vung lên cao tạo thành một dòng chảy.
Bàn tay cô nhanh như tàn ảnh chia tách chúng ra thành nhiều giọt nước nhở li ti hất văng chúng lại đằng sau tấn công vào một nơi không có người.
À, tuy nơi này không có người nhưng lại là nơi Muỗi tôi đang ẩn nấp.

Hóa ra, Mộng Thu đã phát hiện ra tôi nên đã ra tay nhanh như chớp.
Quả thật, tôi đã bị bất ngờ không nhỏ nhưng khả năng phản ứng của tôi cũng không phải dạng vừa.
Phân thân Băng Muỗi có tốc độ di chuyển bình quân khoảng 50 km/h và tốc độ né tránh có thể đạt mức 100 km/h nên cũng không khó khăn để tránh thoát đòn tấn công.
Tôi đảo cánh và di chuyển lên phía trên trần nhà một góc 90 độ.
Những tưởng sẽ thoát nạn ai ngờ bàn tay năm ngón của Mộng Thu kết ấn hoa sen rồi hất lên trên, ngay lập tức đám giọt nước ấy như đám chó pitbull cũng đảo hưởng 90 độ đuổi theo tôi.
Bị một cú đánh bất ngờ hù chết Muỗi, tôi lại tiếp tục đảo cánh di chuyển 90 độ quẹo sang ngang.
Nhưng cơn mưa nước như có lính tính, chúng lại lần nữa đảo hướng đuổi theo ép tôi phải né tránh về phía của Mộng Thu.
Chưa hết, một cơn mưa khác được Mộng Thu lấy từ vòi nước đang chảy bắn về phía trước chặn đầu tôi lại.
Hai đòn trước sau hợp kích khiến cho tôi lâm vào một tình huống hiểm nghèo, cô ta rõ ràng là muốn ép chết tôi đây mà.