Sự hung ác của Kim Xuân Khâu khác với những người khác!

Ít nhất, ở nơi công cộng, ông ta sẽ không làm mọi thứ quá tuyệt tình, không để người khác thấy rằng ông ta là đồ tiểu nhân ỷ thế hiếp người!

Ông ta phải giữ vững được điểm mấu chốt của mình, giữ hình ảnh trước mặt mọi người, duy trì danh hiệu vinh quang "Ba đời thương nhân mẫu mực"!

Cho nên Kim Xuân Khâu mới lựa chọn cách giải quyết này, trong mắt mọi người, ông ta thật sự rất khoan dung với Dương Thiên!

Phải biết, đắc tội La Tranh cũng không có vấn đề gì, La Tranh gần đây chỉ là có chút tự đắc mà thôi.

Xúc phạm Nguyên âm đại sư cũng không sao, Nguyên âm đại sư chẳng qua chỉ có một mình, là dạng người đơn đả độc đấu!.

||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||

Nhưng mà, ngàn lần vạn lần không nên chọc tới nhà họ Kim!

Khắp nơi ở Long thành này, nhà họ Kim đều có địa vị nhất định, bất kể là vòng thương nhân lớn hay nhỏ, hay là thế lực. ngầm, hay là giới chính trị, nhà họ Kim đều có liên quan!

Xét về sự chênh lệch địa vị quá lớn này, cách đối xử của Kim Xuân Khâu đối với Dương Thiên thực sự rất khoan dung!

Nhưng... Kim Xuân Khâu thật sự không hung ác sao?! Không!

So với con trai Kim Trung Vũ, ông ta rõ ràng che giấu sự âm độc đăng sau nụ cười, là loại người đa mưu túc trí!

Một người đến tuổi xế chiều mới có con, vô cùng yêu chiều con trai làm sao có thể cho phép người ta đánh con trai mình, mà hậu quả đơn giản chỉ là làm công trả nợ hai ba tháng?!

Khoảng thời gian này Kim Xuân Khâu đang bình xét danh hiệu doanh nhân danh dự cấp tỉnh, đây là lý do duy nhất khiến hôm nay ông ta lại khoan dung với Dương Thiên như vậy!!

Dương Thiên mỉm cười läc đầu: "Ha ha, vậy sao? Tôi nhìn kiểu nào cũng thấy là do con trai ông ỷ thế hiếp người trước. Tôi chỉ giúp ông dạy cho cậu ta một bài học thôi, sao tôi lại có cảm giác như ông đang lấy oán báo ân vậy, ông Kim?"

"Cậu!"

Kim Xuân Khâu nghe thấy lời này thì sự tức giận của ông †a tăng vọt lên gấp ba lần!

Nếu không phải trong khoảng thời gian này tao đang bình xét danh hiệu thì thăng nhãi mày xong đời rồi!

Tuy nhiên, dù là như thế, mày cũng không có tư cách ngông cuồng trước mặt Kim Xuân Khâu tao!

Nghĩ đến đây, Kim Xuân Khâu siết chặt nắm đấm: "Nhóc con, sự khoan dung của tôi có giới hạn! Tôi đã cho cậu một giải pháp, hi vọng cậu có thể ngoan ngoãn tiếp nhận, nếu không, người chịu thiệt sẽ là cậu! Đừng phạm sai lầm!!"

"Lật ngược phải trái, lẫn lộn trắng đen, quả nhiên không “gian” thì không phải thương nhân!" Dương Thiên khen ngợi liếc nhìn Kim Xuân Khâu: "Bội phục bội phục!”

"Phi... Mọi người đều bật cười!

Dương Thiên tuyệt đối là người đầu tiên trong lịch sử dám. bứt lông trên mặt lão hổ Kim Xuân Khâu này!

Lần này, ngay cả Ninh Thanh Thanh cũng cảm thấy mọi chuyện không ổn.

Phương Na vội vàng thúc giục: "Chị Thanh Thanh, phải làm sao bây giờ? Lần này thật sự lớn chuyện rồi! Thật sự không thể đụng vào nhà họ Kim đâu, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ gặp hậu hoạn vô tận mất...

Tuy nhiên, Phương Na còn chưa nói xong, Kim Xuân Khâu đã trực tiếp lên tiếng!

Ông ta phất phất tay: "Người đâu!"

"Vâng, ngài Kim..."

"Ngài Kim, xin hãy ra lệnh!"

Vài tên tay chân nhà họ Kim mặc vest đen gọn gàng, chắp tay đặt trước bụng dưới, cung kính gật đầu với Kim Xuân Khâu.

"Dọn dẹp đi!"

Kim Xuân Khâu nói: "Tối nay! Tất cả những người đến Kim Phúc Nguyên ăn uống đều sẽ được miễn phí! Người nào

không liên quan đến chuyện này tối nay đều có thể rời đi!"

Nói xong, Kim Xuân Khâu nói: “Trong vòng hai phút, lập tức thu xếp!"

"Vâng! Ngài Kiml" "Những người cần rời đi đều đã đi..."