Thấy vậy, An Nhiên vốn đang trong đám đông cũng muốn đi lên theo, không ngờ bị Lục Phong vừa đi đến kéo lại: “Nhóc con, cậu muốn chết à! Cậu nghĩ rằng đây là trò chơi à!”   
      “Đương nhiên tôi biết không phải trò chơi, nhưng lão đại anh ấy...!tôi đi kéo anh ấy về!”, An Nhiên trợn mắt.

      “Lão đại anh ấy không sao!”, Lục Phong nói xong, chuyển ánh mắt từ người An Nhiên vào trong đám đông.

      Xuyên qua đám đông, Đông Phương Hạ hiên ngang đi về phía đám Hồ Ngạn Hạo!  

      “Huyết Lang!”  
      Hồ Ngạn Hạo và anh em Lang Quân nhìn thấy Đông Phương Hạ, đều khom lưng cúi chào, giọng nói vô cùng vang vọng, hưng phấn! Đám người Hoàng Vỹ Kỳ nghe thấy anh em Lang Quân gọi Đông Phương Hạ là “Huyết Lang”, liền sửng sốt tại chỗ!  
      Soạt! Đông Phương Hạ là Huyết Lang của Lang Quân, trẻ như vậy, ra ngoài chơi mà không mang theo người, thật to gan quá! Nhìn thế nào cũng giống cậu ấm, sao Hồ Ngạn Hạo lại đi theo loại người như này!   
      Không chỉ Hoàng Vỹ Kỳ không ngờ, ngay cả bạn cùng phòng Tạ Vũ Thần cũng không ngờ Đông Phương Hạ là thủ lĩnh của Lang Quân!  
      Mọi người rì rầm bàn tán!  
      Đông Phương Hạ đảo mắt nhìn các anh em của mình một lượt, sau đó, quay người mang theo nụ cười tà mị nói với Hoàng Vỹ Kỳ: “Anh Hoàng, không cần ngạc nhiên! Anh Hồ để ý đến anh, cho thấy anh không tồi! Thế này đi, để Hải Sa Bang của anh thua tâm phục khẩu phục, thi đấu ba trận, chỉ cần Lang Quân chúng tôi thua một trận, chúng tôi rời đi ngay lập tức!”  
      Anh nói xong, một dòng sát khí khiến người ta khó thở ập thẳng vào anh em Hải Sa Bang, giờ khắc này Đông Phương Hạ đùa giỡn với đời dường như biến thành người khác, lại coi thường đám người Hoàng Vỹ Kỳ.

      Ba người Hoàng Vỹ Kỳ, Tạ Vũ Thần, A Phi bị ánh mắt của Đông Phương Hạ nhìn đến rùng mình! Sát khí này thật sắc bén! Hoàng Vỹ Kỳ không thể không nhìn nhận lại Đông Phương Hạ từ đầu.

      Tạ Vũ Thần biết Đông Phương Hạ rất mạnh, nhưng vẫn đánh giá thấp năng lực của Đông Phương Hạ! Toàn thân A Phi không tự nhiên, giống như bị lột sạch đứng trước mặt mọi người.

      “Huyết Lang, cậu cũng coi thường Hải Sa Bang chúng tôi quá!”, Hoàng Vỹ Kỳ lấy dũng khí nói.


      Đôi mắt màu đen của Đông Phương Hạ híp thành đường thẳng, khóe miệng nhếch cười lạnh lùng, nhàn nhạt nói: “Vậy thì đấu một trận để nhìn thấy bản lĩnh thực sự đi!”  
      Dạ Ảnh mang một chiếc ghế đến, Đông Phương Hạ ngồi xuống một bên, từ từ thưởng thức rượu vang của Dạ Ảnh mang đến, vô cùng mãn nguyện! Nhìn thái độ của anh, vốn không coi Hải Sa Bang ra gì.

Ngông cuồng!  
      Hồ Ngạn Hạo hơi khom lưng với Đông Phương Hạ! Sau đó nói với Hoàng Vỹ Kỳ: “Anh Hoàng, bắt đầu đi! Tôi, Dạ Ảnh, Dạ Phong, tùy anh chọn, còn anh muốn phái các anh em khác lên trận, bên tôi còn có mười anh em nữa!”  
      “Bang Chủ, để tôi!”  
      A Phi thực sự ngứa mắt với sự ngạo mạn của Đông Phương Hạ, cũng không chịu được cái nhìn khinh thường đó! Lập tức xin Hoàng Vỹ Kỳ!  
      “Cẩn thận, bây giờ chúng ta không đủ lực, đừng chọn đường chủ của họ!”, Hoàng Vỹ Kỳ nhắc nhở, bây giờ số cao thủ mà Hải Sa Bang họ có thể lấy ra chỉ có một hai người! Tuy Dạ Ảnh, Dạ Phong của Lang Quân là phụ nữ, nhưng đều là những người ra tay tàn độc!   
      A Phi gật đầu, đi vào giữa, lớn tiếng nói: “Đường chủ Hồ, vừa nãy anh nói, để tôi chọn bất kỳ người nào của anh phải không?”  
      “Đúng thế, anh em phía sau tôi, tùy anh chọn!”  
      “Vậy được, anh ta đi!”  
      Hừ! Tôi không đánh lại được đường chủ Lang Quân các anh, lẽ nào còn không thắng được một nhân vật nhỏ bé! A Phi chỉ vào một anh em của Lang Quân, cười đắc ý.


      Những anh em mà Hồ Ngạn Hạo đưa đến tối nay, tuy không phải là tử sĩ, nhưng thân thủ cũng không yếu! Nếu không, anh có nắm chắc thế không! Sau khi anh ta nhìn người anh em mà A Phi chọn, ánh mắt hiện lên một nụ cười không dễ phát giác.

      Tối nay Hồ Ngạn Hạo không muốn đưa anh em khác đến, nhưng suy nghĩ đến cậu chủ nhà mình ở đây, lo lắng cho sự an toàn của Đông Phương Hạ, mới đưa mười anh em đến đây!  
      Tối nay Đông Phương Hạ cũng không muốn ra tay, một Hải Sa Bang nhỏ bé, anh còn không có hứng thú gì! Đông Phương Hạ ngước mắt nhìn người anh em được A Phi chọn, liền gật đầu, cổ vũ khích lệ bằng ánh mắt, ra ý bảo anh ta không cần lo lắng, cố gắng hết sức là được!  
      Người anh em Lang Quân được A Phi chọn nhìn ánh mắt của Đông Phương Hạ liền kích động hắn lên, khoang mắt ửng đỏ.

Tuy họ là người của Lang Quân, nhưng lại chưa từng gặp “Huyết Lang”, chỉ nghe nói mà thôi! Có thể có được sự khích lệ của Huyết Lang, đây là vinh dự lớn nhất của anh em Lang Quân, lập tức, lòng ôm ý chí chiến đấu hừng hực hướng về A Phi.