*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cảm nhận được hơi thở trưởng thành trên người Đông Phương Hạ, Tạ Vũ Thần do dự một lúc, nói: “Được, chúng ta đến quán bar Thành Nam!”  
      Quán bar Thành Nam, đó không phải là tổng bộ của Hải Sa Bang sao! Sao Tạ Vũ Thần lại chọn tối nay đến đó, vừa nãy ánh mắt và thái độ của anh ta, là lo lắng! Đúng, lo lắng, lo lắng cho sự an toàn của An Nhiên và Lục Phong! Hiển nhiên là biết tối nay tổng bộ Hải Sa Bang sẽ có va chạm, nói không chừng sẽ có đánh nhau!  
      Xem ra, Tạ Vũ Thần và Hải Sa Bang có quan hệ rất lớn! Tuy anh chưa từng thấy thân thủ của anh ta, tất nghĩ sẽ không khiến mình thất vọng!  
      Đông Phương Hạ cười bất lực, không ngờ bạn cùng phòng lại đứng về phía Hải Sa Bang! Xem ra tối nay đám anh Hồ thiếu một phần thắng rồi.


     ..........! 
      Tổng bộ Hải Sa Bang, là một tòa nhà không cao lắm, may mà ở đây cũng xa hoa, nếu không Đông Phương Hạ còn nghĩ rằng mình đến nơi nghèo đói nào đó đấy!  
      Chiếc xe Benz dừng ở nhà xe, bốn người nhìn ánh đèn Led nhấp nháy năm sáu màu, trước cửa quán bar, những lượt khách ăn mặc không giống nhau ra ra vào vào, con ngươi của Đông Phương Hạ hơi nheo lại, Hoàng Vỹ Kỳ, bang chủ của Hải Sa Bang biết rõ tối nay người của Lang Quân về, không những không dừng kinh doanh để xử lý việc lớn, ngược lại còn kinh doanh bình thường, xem ra khá là to gan, và khá tự tin!  
      Đi vào đại sảnh, trong bầu không khí ồn ào tràn nhập mùi rượu và thuốc lá, âm nhạc mở to hết cỡ, dường như muốn rung cả màng nhĩ, nam nữ đều điên cuồng lắc lư hông và mông của mình trên sàn nhảy, những cô gái trang điểm sặc sỡ cười hi hi ha ha đùa cợt trong đám đàn ông, dùng lời nói khiêu khích trêu đùa đám đàn ông không kiềm chế được bản thân.

      Hình như giám đốc quen biết Tạ Vũ Thần, vội vàng chào hỏi đám Đông Phương Hạ, còn gọi mấy cô em nhìn khá được đến! Đáng tiếc là, bây giờ bốn người Đông Phương Hạ không có dục vọng đó.


      Tạ Vũ Thần thấy vậy, liền bảo giám đốc cho họ đi!  
      Dưới ánh đèn mờ tối, Đông Phương Hạ nhìn dò xét những người có mặt ở đây! Đều là những con tôm nhỏ, có lẽ con cá to ở trên tầng hai, cách ăn mặc của những người ở bên trên và người ở dưới hoàn toàn không cùng một đẳng cấp!  
      Nhân viên phục vụ mang rượu lên, bốn người Đông Phương Hạ cùng cụng ly chúc mừng! Cậu nhóc An Nhiên cũng học theo người lớn, chạy lên sàn nhảy hò hét nhiệt tình.

      Tuy Lục Phong thích vào nơi như này, nhưng đó phải là những nơi cao cấp, không phải nơi bình thường như này! Cậu ấm như anh ta không thèm phát cuồng với những người đó trên sàn nhảy, nên anh ta trò chuyện với Đông Phương Hạ.

      Tuy thân phận bối cảnh của Đông Phương Hạ hiển hách, nhưng mấy năm ở bên ngoài, anh trải qua vô số chuyện, đừng nói là nơi như này, kể cả những ở còn tồi hơn bãi rác, anh cũng từng ở, vì vậy cũng không để tâm!  
      Ngược lại là Tạ Vũ Thần, tâm hồn treo ngược cành cây, cũng không biết anh ta đang nghĩ gì!  

      Một lúc sau, Đông Phương Hạ phát hiện cầu thang tầng hai có hai người đàn ông đi xuống, hơn nữa còn đi về phía mình! Nhìn thái độ của họ, hình như hơi lo lắng!  
      Lúc sau, họ liền đến bàn của mình!  
      “Vũ Thần, sao cậu đến đây! Không phải anh đã nói, không cần đến rồi sao?”, người đàn ông đi trước mặt nhìn thấy Tạ Vũ Thần, biểu cảm càng lo lắng.

      “Đúng thế, Vũ Thần! Cậu ở yên trong trường đi, ở đây có
.