“Đương nhiên là mẹ không đồng ý!” “Nếu đã như vậy thì mẹ nghe con, để bà cụ Mục thay đổi cổ tức, để Mục Hải Long nôn ra ba mươi lăm tỷ, hơn nữa bà cụ Mục phải ký thỏa thuận không bao giờ được sa thải Mục Thiên Lam, nếu không Mục Thiên Lam sẽ bàn lại chuyện làm ăn. Cho tới khi bà cụ Mục lại tước bỏ vị trí chủ tịch của Mục Thiên Lam, cô ấy sẽ không nhận được một xu nào, như vậy lại bị gia đình Mục Hải Long lợi dụng.” “Được!”

Ngô Tuệ Lan xoa trán rồi quay sang nói với bà cụ Mục: “Cổ tức sẽ chia năm mươi phần trăm, ba mươi lăm tỷ Mục Hải Long đã cầm để lấp đầy khoản lỗ, hơn nữa hãy viết giấy cam đoan

Mục Thiên Lam sẽ không bao giờ bị sa thải.” “Tất cả những chuyện này ta có thể làm được, tôi để Mục Thiên Lam đi bàn chuyện làm ăn đã, nếu không ký được hợp đồng thành công thì đừng hòng nói chuyện này với tôi!”

Khi những điều kiện này được nói ra, sắc mặt bà cụ Mục bỗng trở nên u ám. Mục Hải Long tức giận chạy tới: “Bà là kẻ lợi dụng gia hỏa, tưởng bà nội sẽ làm theo ý mình sao?"


Nói đến đây, anh ta nhìn bà cụ Mục và nháy mắt: “Bà ơi, đừng để bị họ đe dọa. Đây là việc lớn, chúng ta phải bình tĩnh bàn bạc đến chuyện này. Để kiếm được số tiền đó lại khiến bà trở nên khó chịu, bực bội. Vậy thì nên thôi đi!"

Bà cụ Mục hiểu ra, lập tức lạnh lùng nói: “Thu hồi tất cả những điều kiện vừa đưa ra. Bằng không, tôi sẽ không kiếm ra số tiền này nữa và tôi sẽ không để cho âm mưu của các người thành công!”

Bà ấy đang nghĩ đến việc rút lại những lời nói và tin rằng gia đình Mục Thiên Lam sẽ thỏa hiệp.

Quả nhiên!

Ngô Tuệ Lan cười tủm tỉm nói: “Thu hồi đi, con sẽ thu hồi hết những điều kiện đó.” “Vẫn còn kém cỏi lắm!”

Bà cụ Mục cười đắc thắng. Mục Hải Long thấy vậy càng đắc ý, nói: “Bà nội là người từng trải, các ngươi vẫn còn mềm yếu lắm, hãy nhanh lên cùng tôi đi bàn bạc công việc, không phải muốn mỗi năm kiếm thêm vài tỷ sao?" “Được, không cần nữa!”

Tiêu Thanh tức giận: “Cháu đã muốn để lại cho mọi người một chút canh ngọt, nhưng nếu đã vô liêm sỉ như vậy, đừng hòng uống canh dù chỉ một giọt. Mục Thiên Lam và cháu đã thành lập công ty riêng. Chúng cháu sẽ đưa những ông chủ này về hợp tác cùng công ty, mọi người quá tham lam rồi!”


Bà cụ Mục tức giận, liền nhảy dựng lên: “Đồ rác rưởi, cậu còn dám uy hiếp tôi, bà cụ Mục này không cho cháu cái gốc của Feida hay sao. Để tôi chống mắt lên xem các cháu sẽ làm như thế nào!"

Mục Hải Long cũng nhảy dựng lên: “Anh cho rằng thành lập công ty dễ dàng như vậy sao? Có kinh phí không? Hơn nữa những ông chủ này cũng không phải kẻ ngốc mà đến công ty của các anh nhập hàng?” “Có thể không?”

Lâm Chí Hùng đi tới, lớn tiếng nói: “Chỉ cần anh Tiêu và cô Mục đây thành lập công ty, tôi sẽ trả trước hai mươi tỷ tiền mua hàng. “Tôi cũng sẽ trả trước hai mươi tỷ!” “Tôi cũng sẽ trả trước hai mươi tỷ! Hơn chục ông chủ lần lượt phát biểu ý kiến.

Mục Thiên Lam sững sờ Bà cụ Mục cũng sừng người!

Tất cả người của Mục gia cũng đều sững so!

Những ông chủ ở đây đều trả trước hai mươi tỷ, mười ba người là hai trăm sáu mươi tỷ, với nguồn vốn đó hoàn toàn có thể thành lập lên một công ty rồi. “Mục Thiên Lam. Sao cô vẫn còn choáng váng? Mau thành lập công ty đi!”

Ngô Tuệ Lan thúc giục. Trong lòng rất phấn khích. "Um...um!"


Mục Thiên Lam lập tức gật đầu.

Bà cụ Mục lần này thực sự hoảng sợ, tát Mục Hải Long hai cái, sau đó kéo Mục Thiên Lam ra năn nỉ: “Đừng thành lập công ty, xin đừng thành lập công ty. Nếu cháu thành lập công ty, bà sẽ đập đầu chết cho cháu xem!”

Mọi người nhìn thấy bà cụ vừa nói vừa hành động, ai nấy đều hoảng loạn. Bà cụ Mục đã nổi cơn thịnh lộ với Mục Thiên Lam. “Cháu nhìn bà giống không dám làm hay sao!”

Lời nói buông xuống, bà cụ Mục lao về phía bức tường. Bà cụ Mục kiên quyết không để cho Mục Thiên Lam thành lập công ty, nếu Mục Thiên Lam thành lập công ty sẽ thu hút nhiều khách hàng lớn, như vậy có nghĩa gia đình Mục Thiên Lam có thể kiếm hàng chục tỷ đồng mỗi năm. Với tính cách của Ngô Tuệ Lan, tức giận có thể giết chết bà cụ Mục. Hơn nữa, công ty Feiyang cũng bị Mục Hải Long và Mục Hải Yến đem ra thế chấp, hiện tại lại có rất nhiều khách hàng muốn làm ăn với Mục Thiên Lam, đây là cơ hội tuyệt vời của công ty Mục gia, vì vậy nếu Mục Thiên Lam ở lại thì Feida mới có thể kiếm được số tiền lớn cho công ty, còn nếu không, trong tương lai, Mục gia sẽ ở vị trí trung tâm phía Tây Bắc.