CHương 2467

“Ưu thế lớn nhất của Diệp Đường chính là kỷ luật nghiêm minh, cho dù có biết là hiểu nhầm cũng không hề do dự mà thực hành.”

Hàn Tứ Chỉ không hề đình trệ trả lời: “Xác suất sai lầm trong quyết định của tổ chức thấp hơn nhiều so với giả định chủ quan của một người.”

“Cho nên đối mặt với mệnh lệnh của Diệp Đường và cách nghĩ của một mình tôi, tôi càng nguyện ý đi thực hiện mệnh lệnh của Diệp Đường.”

“Về phần quốc sĩ Diệp, đương nhiên tôi hiểu.”

“Không nói đến việc ngày nào anh cũng cứu chữa cho vô số những người nghèo, chỉ cần so với bác sĩ Miyamoto Tajima, thì anh cũng đã đủ để khiến tôi tôn trọng rồi.”

“Trên một ý nghĩa nào đó, anh và tôi đều là cùng một loại người.”

Hàn Tứ Chỉ khẳng định chiến tích của Diệp Phi (Phàm): “Sự đóng góp của anh lớn hơn Hàn Tứ Chỉ tôi gấp mười lần.”

“Đã biết tôi là người tốt, biết sự đóng góp của tôi không hề nhỏ, vậy mà anh còn muốn bắt tôi sao?”

Diệp Phi (Phàm) nhìn Hàn Tứ Chỉ cười: “Lẽ nào không biết, tôi mà xảy ra chuyện gì thì sẽ là tổn thất lớn của Thần Châu sao?”

Hàn Tứ Chỉ im lặng, sao đó nhàn nhạt nói: “Cả cái Thần Châu này chỉ có ba trăm quốc sĩ, mỗi một người đều là bảo bối yêu quý, nếu như anh xảy ra chuyện gì, đương nhiên là tổn thất lớn của quốc gia rồi.”

“Tôi biết giá trị của anh, cũng tôn trọng đóng góp của anh, cho nên khi đi bắt anh, chúng tôi thậm chí còn không rút súng.”

“Chúng tôi cũng vì anh mà ngoại lệ cho các vệ sĩ nhà họ Tống chĩa súng vào, tôi cũng không để ý đến cái tát của Tống Hồng Nhan.”

“Tất cả những chuyện này, đều là chúng tôi hy vọng trước khi mọi chuyện được điều tra rõ ràng, cố gắng sẽ không làm bị thương quốc sĩ Diệp.”

“Trên đường đi nếu có ai muốn lấy mạng của anh, tôi cũng sẽ đứng phía trước đỡ đạn cho anh.”

Giọng điệu của Hàn Tứ Chỉ rất thẳng thắn, rất thờ ơ, nhưng cũng thể hiện niềm tin và quyết tâm của anh ta.

Diệp Phi (Phàm) thở dài: “Thật ra anh cũng có suy nghĩ, tiềm thức của anh cũng đã nói với anh rằng tôi không phải thu phạm, tôi không có liên quan gì đến Tần Cửu Thiên cả.”

“Nếu như trong lòng đã nhận định như vậy, cũng biết mình là đúng, vậy thì tại sao không thể làm theo trái tim mình chứ?”

Anh tiếp tục nhìn Hàn Tứ Chỉ nói: “Biết sai thì sửa, tốt hơn việc đi một mình trên con đường đen tối nhiều.”

Hàn Tứ Chỉ chìm vào suy tư, sau đó ngẩng đầu nhìn vào trong màn đêm: “Xin lỗi, tôi còn có trách nghiệm.”

Chiếc Hummer màu trắng chạy thêm một tiếng nữa, chiếc xe đã đến lối vào đường cao tốc Nam Lăng.

Con đường tự động xảy ra vấn đề, nên chiếc xe phải đi vào con đường riêng, trên đường có mười mấy đặc vụ đang kiểm tra xe.

Có mấy chiếc xe bị dừng sang một bên để kiểm tra, có mấy thanh niên nam nữ ôm đầu ngồi trên đất.

Rõ ràng là cậu chủ nhà giàu đua xe lúc nửa đêm.

“Kiểm tra định kỳ.”

Một đặc vụ đầu trọc đứng trước con xe Hummer trắng, lịch sự nói: “Xuất trình giấy phép lái xe, bằng lái xe.”

Cùng lúc đó, mấy đặc vụ cũng lấy máy dò kim loại di chuyển quanh xe.

“Giấy tờ đây.”